Thứ Sáu, 11 tháng 2, 2011

Mubarak từ chức, giao quyền lực cho quân đội

Bạn,

Sáng nay check Yahoo thì được tin TT Mubarak đã từ chức, giao quyền hạn lại cho quân đội. Vội vàng in bài đó lên ngay để làm kỷ niệm.

Thế mới biết quân đội Ai Cập rất "trung với dân", chứ chẳng có "hiếu với Đảng" khỉ nào hết. Thế mới đúng là Quân Đội Nhân Dân!

 Đây là vài hình tôi chụp trên TV:



***


Mubarak resigns, hands power to military

CAIRO – Egypt's Hosni Mubarak resigned as president and handed control to the military on Friday after 29 years in power, bowing to a historic 18-day wave of pro-democracy demonstrations by hundreds of thousands. "The people ousted the president," chanted a crowd of tens of thousands outside his presidential palace in Cairo.

Several hundred thousand protesters massed in Cairo's central Tahrir Square exploded into joy, cheering and waving Egyptian flags. Fireworks, car horns and celebratory shots in the air were heard around the city of 18 million in joy after Vice President Omar Suleiman made the announcement on national TV just after nightfall.
Mubarak had sought to cling to power, handing some of his authorities to Suleiman while keeping his title. But an explosion of protests Friday rejecting the move appeared to have pushed the military into forcing him out completely. Hundreds of thousands marched throughout the day in cities across the country as soliders stood by, besieging his palace in Cairo and Alexandria and the state TV building. A governor of a southern province was forced to flee to safety in the face of protests there.

It was the biggest day of protests yet in the upheaval that began Jan. 25, growing from youth activists working on the Internet into a mass movement that tapped into widespread discontent with Mubarak's authoritarian lock on power, corruption, economic woes and widespread disparities between rich and poor.

"In these grave circumstances that the country is passing through, President Hosni Mubarak has decided to leave his position as president of the republic," a grim-looking Suleiman said. "He has mandated the Armed Forces Supreme Council to run the state. God is our protector and succor."

Nobel Peace laureate Mohammed ElBaradei, whose young suporters were among the organizers of the protest movement, told The Associated Press, "This is the greatest day of my life."

"The country has been liberated after decades of repression," he said adding that he expects a "beautiful" transition of power.

Outside Mubarak's Oruba Palace in northern Cairo, women on balconies ululated with the joyous tongue-trilling used to mark weddings and births.


"Finally we are free," said Safwan Abo Stat, a 60-year-old in the crowd of protesters at the palace. "From now on anyone who is going to rule will know that these people are great."

Another, Mohammed el-Masry, weeping with joy, said he had spent the past two weeks in Tahrir before marching to the palace Friday. He was now headed back to the square to join his ecstatic colleagues. "We made it," he gasped.

The question now turned to how the military, Egypt's most powerful institution, will handle the transition in power. Earlier in the day, the Armed Forces Supreme Council — a body of top generals — vowed to guide the country to greater democracy.

In a statement hours before Suleiman's announcement, it said it was committed "to sponsor the legitimate demands of the people and endeavorfor their implementation within a defined timetable ... until achieving a peaceful transition all through a democratic society aspired by the people."

Abdel-Rahman Samir, one of the youth organizers of the protests, said the protest movement would now open negotiations with the military over democratic reform but vowed protests would continue to ensure change is carried out.

"We still don't have any guarantees yet — if we end the whole situation now the it's like we haven't done anything," he said. "So we need to keep sitting in Tahrir until we get all our demands."

But, he added, "I feel fantastic. .... I feel like we have worked so hard, we planted a seed for a yera and a half and now we are now finally sowing the fruits."


***


Mubarak từ chức Tổng thống Ai Cập, trao quyền cho quân đội 

Nguồn: http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=126894 


CAIRO
- Hàng trăm ngàn người biểu tình chống chế độ độc tài ở Ai Cập đã giành được thắng lợi to lớn khi Tổng thống Hosni Mubarak từ chức.


Tin ông Mubarack từ chức được Phó Tổng thống Ai Cập, Omar Suleiman tuyên bố trên truyền hình Ai Cập vào tối Thứ Sáu (tức buổi sáng giờ California) 11 tháng 2, 2011.

Phó Tổng thống Omar Suleiman trong một tuyên bố ngắn gọn trên đài truyền hình quốc gia Ai Cập cho biết Hosni Mubarak đã từ chức Tổng thống Ai Cập và Hội đồng Quân sự Tối cao sẽ đảm nhận việc quản trị điều hành đất nước.


Dân chúng Ai Cập vui mừng trước tin Mubarack từ chức. (Hình: AP)

Hàng trăm ngàn người đang biểu tình tới ngày thứ 18 ở công trường Tahrir đã reo mừng vang dậy. Trước đó trong cuộc biểu tình vĩ đại mà họ đặt tên là “Thứ Sáu Vĩnh Biệt” hàng ngàn người biểu tình đã kéo đến bao vây đài truyền hình và truyền thanh cũng như phủ Tổng thống ở Heliopolis ngoại vi hành phố Cairo. Sự việc này làm dư luận lo ngại có thể đưa tới đụng độ lớn với phe ủng hộ Mubarak và quân đội đã kéo hàng rào kẽm gai canh giữ, tuy nhiên không có đụng độ nào xảy ra.

Tin tức Mubarak từ chức được khắp các nước Trung Đông đón nhận với sự vui mừng, nhiều nơi dân chúng đổ ra ngoài đường phố tung hoa, kẹo, đốt pháo và nổ súng lên trời. Ngay cả Israel vẫn chăm chú theo dõi tình hình Ai Cập với lo ngại sự ra đi của Mubarak có thể ảnh hưởng đến mối quan hệ hòa bình giữa hai nước cũng bày tỏ thái độ hoan nghênh. Ở dải Gaza thuộc Palestine do tổ chức Hồi giáo Hamas cầm quyền, hàng ngàn dân chúng tràn ra đường phố reo mừng.

Ông Mohamed ElBaradei, cựu giám đốc cơ quan nguyên tử năng quốc tế và là người được giải hòa bình Nobel, một lãnh tụ đấu tranh cho dân chủ ở Ai Cập, phát biểu: “Đây là ngày vĩ đại nhất trong cuộc đời tôi” và nói thêm rằng hy vọng tiến trình chuyển quyền sẽ diễn ra êm đẹp.

Phó Tổng thống Suleiman lên truyền hình lúc Mubarak đã rời khỏi Cairo đi Sharm el-Sheik, thành phố nghỉ mát trên bán đảo Sinai bên bờ Hồng Hải, ngay sau khi dân chúng biểu tình kéo đến phủ Tổng thống.

Trong một thông cáo đưa ra vào buổi sáng Thứ Sáu, quân đội cho biết đạo luật tình trạng khẩn trương ban hành từ suốt 30 qua sẽ được bãi bỏ và bảo đảm việc tổ chức bầu cử tự do công bằng.

Những cuộc biểu tình cũng đã xảy ra trong ngày Thứ Sáu ở nhiều thành phố khác như Alexandria, Suez, Mahala, Tanta, Ismailia. Tại el-Arish phía bắc Sinai khoảng 1,000 dân chúng tấn công vào trụ sở cảnh sát bằng gạch đá và bom xăng khiến các cảnh sát phải rút lên mái nhà và hai bên đều có nổ súng giao tranh.

Tổng bí thư đảng Dân Chủ Quốc Gia đang cầm quyền, ông Hossam Badawri, cũng tuyên bố từ chức và nói rằng hy vọng sẽ có những đảng phái mới được thành hình phù hợp với tình thế xã hội ở giai đoạn này.

Các giới chức Hoa Kỳ hoan nghênh quyết định từ nhiệm của Tổng thống Hosni Mubarak và kêu gọi tất cả các bên ở Ai Cập mau chóng chấm dứt thảm kịch chính trị vừa qua để bảo đảm một tiến trình chuyển giao quyền lực trong hòa bình. Phó Tổng thống Joe Biden nói rằng những chuyển biến ở Cairo và khắp Ai ập đánh dấu một ngày lịch sử và tương lai Ai Cập, một đồnh minh thiết yếu của Hoa Kỳ, sẽ do dân chúng định đoạt. (HC)

***

Quân đội Ai Cập, thế lực mạnh nhất nhưng phi chính trị

 

Tin TT Mubarak từ chức loan ra, người ta leo lên cả xe tăng để ăn mừng, hôm thứ Sáu. (Hình: AP Photo/Emilio Morenatti)

Hà Tường Cát/Người Việt (tổng hợp)

Từ khi Ai Cập trở thành một nước Cộng hòa sau cuộc cách mạng lật đổ quốc vương Farouk năm 1952, quân đội nếu không trực tiếp nắm chính quyền thì vẫn giữ vai trò quyết định về chính trị quốc gia.

Là quân lực lớn mạnh nhất ở Phi Châu và thứ 10 trên thế giới tính theo quân số cũng như trang bị vũ khí hiện đại trong đó phần lớn do Hoa Kỳ chế tạo nhưng cũng có cả từ Pháp, Anh, Nga, Trung Quốc, Ðức, Brazil và nhiều nước khác. Quân đội chính quy gồm các binh chủng Hải, Lục, Không Quân, quân số tổng cộng trên 1/2 triệu.

Không Quân Ai Cập hiện có tới trên 200 máy bay chiến đấu F-16 mua của Hoa Kỳ và Thổ Nhĩ Kỳ được nâng cấp lên hạng F-16C hay F-16D và khoảng 30 máy bay loại F-4 Phantom II cũ hơn. Ai Cập cũng còn khoảng 200 máy bay MiG-21 sản xuất ở Liên Xô hoặc ở Trung Quốc mang danh số J-7 và 80 chiếc Mirage 5 do Pháp chế tạo, cùng hàng trăm máy bay và trực thăng các loại khác. Ai Cập cũng đang thương lượng mua MiG-29 của Nga. Không Quân Ai Cập chỉ sử dụng đến máy bay chiến đấu trong các trận chiến tranh với Israel. Tại cuộc biểu tình ở công trường Tahrir, hai chiếc F-16 đã bay thấp ngang qua có lẽ để thị uy, tuy nhiên đến lần thứ nhì thì dân chúng vẫy chào hoan nghênh và sau đó các máy bay không xuất hiện trở lại.

Bên cạnh quân đội chính quy còn khoảng hơn 300,000 quân và cảnh sát thuộc Lực lượng An ninh Trung ương thuộc bộ Nội Vụ. Lực lượng này được sử dụng giữ an ninh trật tự xã hội và đối phó với các trường hợp bạo loạn. Trong tuần lễ đầu dân chúng nổi dậy mới đây, lực lượng an ninh đàn áp bằng vũ lực đã làm hơn 300 người thiệt mạng khiến sau đó phải rút đi để quân đội làm nhiệm vụ. Nhưng ngay từ đầu quân đội đã xác định vai trò và sau này thi hành đúng minh định là không sử dụng vũ lực chống dân chúng. Các chiến xa M-60 và xe thiết giáp được triển khai đến công trường Tahrir chỉ đứng canh giữ mà không có một hành động can thiệp gì ngay cả khi hai phe biểu tình chống và bênh Tổng Thống Mubarak xung đột lẫn nhau.

Vị trí trung gian trong những tranh chấp chính trị quốc nội của quân đội Ai Cập đã hình thành qua quá trình 3 đời tổng thống. Năm 1952 quốc vương Farouk bị lật đổ bằng một cuộc đảo chính quân sự do Tướng Muhamad Naguib cầm đầu. Tới 1954 Naguib bị ép buộc thoái vị và quản thúc tại gia, Ðại Tá Gamal Abdel Nasser trở thành tổng thống thứ nhì, áp dụng đường lối cai trị độc đoán dựa vào thế lực quân đội. Nasser đã quốc hữu hóa kênh đào Suez đưa đến một cuộc chiến tranh ngắn ngủi với liên quân Anh Pháp. Vào thời kỳ cao điểm của cuộc Chiến Tranh Lạnh, Nasser tìm hỗ trợ bằng sự ngả về phía Liên Xô.

Năm 1970, Nasser chết, người kế vị là Phó Tổng Thống Anwar Sadat, cũng là một sĩ quan quân đội được Nasser chỉ định. Mấy năm sau Sadat thay đổi chính sách đối ngoại của Nasser trục xuất các cố vấn Liên Xô và cải cách đường lối kinh tế nhưng đồng thời cũng mạnh mẽ trấn áp các thành phần đối lập dân sự hay tôn giáo. Mặc dầu năm 1973 Ai Cập cùng với Syria mở cuộc chiến tranh đánh Israel nhưng năm 1977 Sadat thực hiện một cuộc thăm viếng lịch sử qua Israel và hai năm sau ký hiệp định hòa bình giữa hai nước.

Năm 1981, Sadat bị ám sát, Phó Tổng Thống Hosni Mubarak, một tướng lãnh cựu tư lệnh Không Quân, lên thay và tiếp tục chính sách bang giao hữu nghị với Hoa Kỳ, duy trì hòa bình với Israel. Trong 30 năm Ai Cập được xem như đất nước ổn định nhất trong vùng Trung Ðông và là một đồng minh thiết yếu của Hoa Kỳ. Chế độ độc tài của Mubarak đứng vững bằng sự ủng hộ của quân đội đã không thể tồn tại khi dân chúng nổi dậy và quân đội trở về vị trí trung lập của họ.
Theo nhận định của Bill Daley, đổng lý văn phòng tòa Bạch Ốc: “Lịch sử quân đội Ai Cập đã cho thấy đây không phải là công cụ đàn áp nhân dân của chính quyền và đó là một điều hết sức tốt đẹp.”

Quan hệ quân sự giữa Hoa Kỳ và Ai Cập đã hết sức chặt chẽ từ 30 năm qua; viện trợ quân sự của Hoa Kỳ cho Ai Cập trị giá $3.5 triệu mỗi ngày và Hoa Kỳ cung cấp cho Ai Cập những loại vũ khí tốt nhất bao gồm chiến đấu cơ F-16 Flying Falcon và chiến xa hạng nặng M-1A1 Abrams. Ðô Ðốc Mike Mullen, chủ tịch ủy ban tham mưu hỗn hợp quân lực Hoa Kỳ đã gọi điện thoại đến Trung Tướng Sami Enan nói rằng theo ông cho tới lúc này quân đội Ai Cập đã hành động hoàn toàn thích đáng.
Kể từ khi Tổng Thống Anwar Sadat chấm dứt quan hệ với Liên Xô và quay sang Hoa Kỳ, nhiều sĩ quan quân đội Ai Cập đã được đưa qua tu nghiệp tại Mỹ, đồng thời được huấn luyện về mối liên hệ dân sự-quân sự trong xã hội dân chủ. Các giới chức Hoa Kỳ nhìn nhận rằng mặc dầu họ không thể nào biết diễn tiến qua vụ khủng hoảng vừa qua sẽ là như thế nào nhưng tin tưởng rằng quân đội Ai Cập một mặt có thể điều hành chính quyền cho tới khi tổ chức được cuộc bầu cử, mặt khác đủ khả năng đối phó hiệu quả với những nhóm Hồi Giáo cực đoan. (HC)

 *****

Phản ứng trong và ngoài Việt Nam về biến cố Ai Cập

Hà Giang/Người Việt

Lê Thị Công Nhân, Hà Nội:(Nữ luật sư, ở tù từ 6/3/2007 đến 6/3/2010 vì đấu tranh dân chủ)

Chúc mừng cho nhân dân Ai Cập. Tôi theo dõi thời sự qua báo chí ngoại quốc thì biết ông Tổng Thống Mubarak đã từ chức. Nhân dân Ai Cập đã thành công trong một cuộc đấu tranh cách mạng bất bạo động chỉ trong một thời gian ngắn ngủi.

Nữ Luật Sư Lê Thị Công Nhân tại tòa án Hà Nội (hình: ZELLAR/AFP/Getty Images)
Tôi phải theo dõi báo đài nước ngoài mới biết sự thật vì đài truyền hình ở Hà Nội ngay ngày hôm qua vẫn còn đưa tin lươn lẹo là quân đội Ai Cập sẵn sàng tuân lệnh tổng thống dẹp các cuộc biểu tình mà họ gọi là bạo loạn, trong khi quân đội Ai Cập không đàn áp người biểu tình. Những hình ảnh thấy chiếu trên truyền hình Việt Nam cho thấy hoàn toàn trái với lời tuyên truyền đổ tội cho dân chúng và đe dọa đàn áp.

Họ cố tình bưng bít thông tin, khi không bưng bít được thì tuyên truyền theo nhu cầu của mình dù trái sự thật.
Chắc chắn là tầng lớp thống trị đang rất rúng động. Họ không ngờ các cuộc đấu tranh dân chủ ở Tunisia và Ai Cập lại xảy ra nhanh chóng và êm đềm như vậy.

Những người tham gia đấu tranh dân chủ hóa đất nước ở Việt Nam hiện nay chỉ là những người khơi mào chứ chưa thể thành những phong trào quần chúng vì hoàn cảnh khó khăn ngặt nghèo.

LS Lê Trần Luật, Sài Gòn:



(Luật sư, bị tước giấy phép hành nghề vì đấu tranh dân chủ)

Nghĩ rất nhiều! Và nghĩ rấtnhiều đến Việt Nam, và trong suy nghĩ đó là một niềm tin là độc tài rồi sẽ bị sụp đổ.

Tấn Nguyễn:

(24 tuổi, cư ngụ tại SàiGòn, sinh viên cơ khí ra trường từ hè năm ngoái, đang tìm việc làm ổn định)

Mừng cho dân Ai Cập bao nhiêu thì xót xa cho dân mình bấy nhiêu. So với người Ai Cập, dân ta khổ hơn nhiều, không những đã bị một đảng độc tài cai trị, nhưng còn bị người cầm quyền cam tâm nhường dần lãnh thổ cho bá quyền Trung Quốc.

Nữ Blogger tên Hương:

Ðược tin bọn bloggers tụi em vui mừng gọi phôn báo cho nhau ngay. Chuyện trò trao đổi hân hoan lắm, và cùng nghĩ đến câu hỏi không ai thốt thành lời là bao giờ thì đến lượt Việt Nam?

Ðoàn Viết Hoạt, Virginia, Hoa Kỳ:

(Giáo chức, chủ tịch Viện Quốc Tế Vì Việt Nam)


Theo tôi, Ai cập cho chúng ta 3 bài học vô giá:

(1) Nếu có cơ hội người dân có đủ sức mạnh tinh thần và sự sáng suốt để bầy tỏ ý nguyện của họ một cách ôn hòa, trong đoàn kết và trật tự. Chính bạo quyền, sử dụng quân đội và công an, đã tạo ra bạo động trong các cuộc xuống đường của quần chúng ở nhiều nước khác. Rất may là quân đội Ai Cập đã bảo vệ quyền biểu tình bất bạo động của quần chúng. Chúng ta cần vận động thành phần cấp tiến trong đảng CSVN và trong quân đội đứng về phía nhân dân khi nhân dân xuống đường.

(2) Cuộc biểu dương lực lượng của quần chúng gần như tự phát mà lại có trật tự, không phải nhờ có một lãnh tụ xuất chúng hay một tổ chức chặt chẽ, mà là qua sự phối hợp hữu hiệu, có kỹ thuật của một nhóm nhỏ những người thật sự có công tâm và vì công ích, không vì cá nhân hay bè nhóm, đảng phái riêng tư nào. Mạng truyền thông điện tử giúp phối hợp nhanh chóng nhưng chỉ là phương tiện phối hợp thành công nếu nối mạng được với tất cả các khuynh hướng, các nhóm khác nhau, không phân biệt và kỳ thị.

(3) Quần chúng là động lực, xuất phát điểm và mục đích cuối cùng của cuộc biểu dương dân chủ. Cá nhân, tổ chức hoạt động trong và cùng với quần chúng như là lực lượng khởi động, tạo điều kiện và hỗ trợ cho cuộc biểu dương xuất hiện, tồn tại và tiếp tục phát triển trong trật tự và bất bạo động.

Những gì xảy ra ở Ai Cập một lần nữa cho thấy rất nhiều điều không thể tiên liệu trước được trong các chính biến dẫn đến dân chủ. Mỗi trường hợp mỗi khác. Ðối với Việt Nam, chúng ta cần vận dụng các bài học nêu trên, nhưng cần lưu ý đến đặc điểm là ở Việt Nam có đảng CS, khác với những nhóm và đảng cầm quyền ở những nước không có chế độ CS. Tôi cho rằng, biến chuyển chính trị tại Việt Nam đi theo một lộ trình khác với Tunisie, Ai Cập, đó là lộ trình chuyển hóa dân chủ, vừa từ dưới lên, vừa từ trên xuống. Tôi cho rằng cuộc cách mạng màu mang đặc tính Việt Nam đang xảy ra, và là một hợp thể của ít nhất 3 nhân tố: (1) đại đa số quần chúng bất mãn dù thầm lặng (hiện đã có); (2) phe chống đối ngày càng mạnh lên, hoạt động tích cực, bền bỉ (dù bị đàn áp), hữu hiệu, dưới mọi hình thức, chính trị và phi chính trị (hiện chưa đủ mạnh); và (3) thành phần và quan điểm cấp tiến trong ban lãnh đạo đảng CS ngày càng thắng thế (hiện chưa đủ). Ðây là chưa kể đến các yếu tố bên ngoài tác động vào, như kế hoạch bành trướng của Trung Quốc, thay đổi tài trợ của quốc tế cho Việt Nam (vì không còn là nước nghèo), Hoa Kỳ gia tăng hoạt động tại vùng ÐNA, người Việt hải ngoại tác động hữu hiệu hơn vào trong nước... Ba nhân tố chính đều cần thiết và tương quan với nhau trong tiến trình dân chủ hóa Việt Nam, một tiến trình không thể đảo ngược. Câu hỏi hiện nay không còn là dân chủ hay không mà là dân chủ như thế nào và bao giờ. Tất cả 3 biến số chính nêu trên trong tiến trình chuyển hóa dân chủ tại Việt Nam đều luôn luôn “động” và hỗ tương tác động lẫn nhau nên các bên liên quan cần theo dõi sát để có thái độ và hành động thích ứng và kịp thời.

Lê Minh Nguyên, quận Cam California, Hoa Kỳ:

(Phó chủ tịch đảng Tân Ðại Việt)

Theo tôi, Việt Nam sẽ có những biến động trong năm 2011 hoặc 2012. Các biến động có dẫn đến cách mạng thay đổi thể chế của Việt Nam hay không thì khó biết được nhưng tôi nghĩ là sẽ đưa đến sự sụp đổ chế độ.

Ðiểm khác của Việt Nam so với Ai Cập và Tunisia là ở Việt Nam là sự độc tài tập thể chứ không phải cá nhân cho nên mục tiêu tương đối khó nhắm hơn. CSVN tinh vi hơn với sự xoay vòng lãnh đạo và đặt ra hạn tuổi là 65 phải về hưu dù có ngoại lệ.

Việt Nam rất cần một cuộc cách mạng tương tự như Ai Cập và Tunisia thì mới giải quyết được các bế tắc của đất nước và thực sự giải phóng được người dân trước sự bóc lột và cản trở của đảng CSVN.


Nguyễn Hoài Nam
(Du học sinh, thành viên Tập hợp Thanh niên Dân chủ, em trai Thạc sĩ Nguyễn Tiến Trung)

'Không phải những 'thế lực thù địch phương Tây', không phải sức mạnh của internet, mà là sức mạnh của ước mơ mãnh liệt trong bối cảnh hiện đại, điều họ làm được thật phi thường'

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Girls Generation - Korean