Lời Việt: Vũ Xuân Hùng
Vì nàng đẹp như một bông hồng
Nên tôi không dám yêu nàng
Ôi đôi môi cười như cánh lan
Bao năm tôi khó nguôi quên
Nên theo cơn gió bay qua đây
Như dung nhan vừa tươi mướt
Em vui như dáng xuân hồng nắng
Tôi nghe cơn gió ru hời
Trời lành lạnh khi mùa thu về
Tôi nghe tôi khóc trong lòng
Hôm nay đây mùa thu mới sang
Ôi sao xa quá xuân xưa
Trong công viên lá thôi đong đưa
Tôi nghe em cười trong nắng
Dang tay cho gió tung tà áo
Trong hơi sương em sẽ tan nhòa
Đẹp tuyệt vời hỡi em dấu yêu
Nên tôi đâu dám trao tình
Đẹp tuyệt vời tựa như đóa hoa
Tim tôi ngây ngất si mê
Nhưng tôi không nói yêu thương em
Nên tôi muôn đời sầu đau
Như cây thông đứng trong rừng vắng
Em như mây trắng trên trời
Rồi một chiều cánh mây khép lại
Mây đang bay bỗng rơi rụng
Em ra đi bỏ lại sắc hương
Ôi thiên thu mãi xa nhau
Ôi đôi ta cách ngăn đôi đời
Em ra đi vào mù khơi
Trong hơi sương áo em lộng gió
Cho tôi thương nhớ vô bờ
Đây là bài hát đại diện cho Pháp quốc tại Eurovision contest năm 1963! Nghe nhạc xưa sao mà nó làm mình tĩnh tâm thế, chẳng như thời 80 với Madonna rực lửa. Chắc tại mình trên 40 thì trở nên trầm tính và thích nghe nhạc xưa, như The Beatles, 60' & 70's Hits, và các bài nhạc Pháp như vầy. :-)
Elle était si jolie que je n'osais l'aimer
Elle était si jolie je ne peux l'oublier
Elle était trop jolie quand le vent l'emmenait
Elle fuyait la vie et le vent me disait
Elle est bien trop jolie et toi je te connais
L'aimer toute une vie tu ne pourras jamais
Oui mais, oui mais elle est partie
C'est bête mais c'est vrai
Elle était si jolie, je ne l'oublierai jamais
Aujourd'hui c'est l'automne et je pleure souvent
Aujourd'hui c'est l'automne qu'il est loin le printemps
Dans le parc où frissonnent les feuilles au vent mauvais
Sa robe tourbillonne puis elle disparaît
Elle était si jolie que je n'osais l'aimer
Elle était si jolie je ne peux l'oublier
Elle était trop jolie quand le vent l'emmenait
Elle était si jolie, je ne l'oublierais jamais
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét