Thứ Bảy, 30 tháng 10, 2010

Óc sáng tạo - The creative brain

Bạn,

Tối qua tình cờ được xem nửa chương trình mới nhất của loạt chuyên đề về Bộ óc con người của Charlie Rose với tựa đề : Charlie Rose Brain Series Episode Twelve: Creative Brain, thấy quá đã và tiếc vì đã nửa đêm phải đi ngủ để sớm còn dậy đi cày. May quá, ngay hôm nay thì episode này đã được đăng tải lên mạng. Tôi xem liền tù tì 1 tiếng thì xong.  Xong rồi thì muốn vào blog để chia sẻ với bạn, dù bi giờ hơi bị lười chuyện blog.

Nếu có thì giờ mời bạn vào xem, để thấy rằng trong mỗi con người chúng ta, ai cũng có óc sáng tạo hết. Hơn nữa, episode đã đồng ý với câu nói thời sau 75, cái khó ló cái khôn. Vì bị bịnh hiếm, không nhận diện lại được mặt người đã từng gặp, họa sĩ Chuck Close đã tạo ra những bức tranh như kiểu mosaic, nhìn xa thì như hình chụp, nhìn gần thì do những hình pixel vẽ rất công phu, với mục đích chính để ông có thể nhận ra hình mặt người!

Xem video ở đây:

http://www.charlierose.com/view/interview/11264?sponsor_id=1

Một hình nhìn gần do Chuck Close vẽ:



Video này cũng có transcript nữa, nên bạn cũng có thể đọc theo để nắm bắt nội dung nếu nghe sót. Episode dài lắm 1 tiếng đồng hồ, nên tôi dù muốn dịch chắc cũng không kham nổi, nhưng video rất hay.

Ngồi chung quanh bàn tròn là những bộ óc rất thông minh, bày tỏ ý kiến, chia sẻ kinh nghiệm riêng của mình về câu hỏi, thế nào là óc sáng tạo. What is the creative mind?

Điều họ cùng đồng ý là phải có môi trường thích hợp để óc sáng tạo có cơ hội phát triển. Với hai nghệ sĩ Chuck Close và Richard Serra là do họ cùng lứa, học cùng trường Yale. Họ cũng lấy các thí dụ khác như các họa sĩ phái ấn tượng cuối thế kỷ 19, rồi thành phố thơ mộng Florence bên Ý thời Phục Hưng, v.v.

Điều này càng làm tôi thích thú vì rất đúng trong trường hợp của nhóm Beatles và ABBA, hai nhóm này rực sáng vì những thành viên làm việc cùng nhau, người này tương tác và xây dựng tiếp ý tưởng trên ý tưởng người kia, v.v. Khi họ rã đám thì ta cũng thấy kết quả làm việc riêng của họ - các bài hát - cũng kém chất lượng hẳn đi.

Video này cũng làm tôi thích thú vì nó giải thích được tại sao tôi khoái viết programming. Nó là ước muốn tự thân muốn tự động hóa các công việc nhàm chán thường ngày, làm chúng nhanh hơn. Viết mà không cần nhận thưởng, vì phần thưởng lớn nhất là những "ah-ha" nho nhỏ khi làm thành công một bước nhỏ trong một bước lớn, hay những trăn trở tìm cách giải khi bị bế tắc, v.v. Hai nghệ nhân trong video cũng nói, đại loại là tôi không thức dậy hôm nay và nói là mình sẽ sáng tạo một điều mới, mà chỉ đơn thuần là làm việc tiếp để tiếp tục giải bài toán ngày hôm qua chưa làm xong, cứ như thế, như thế ...

Mong bạn sẽ có thì giờ xem hết video này.

Hoctro
10-30-2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Girls Generation - Korean