Bạn,
Tìm dược một số bài hay của tác giả Nguyễn Đình Toàn trên trang báo Người Việt, trong đó có bài về nhạc sĩ Đỗ Lễ. Hồi đó tôi cũng có ghi danh học lớp ghi-ta vài tháng do Thầy Đỗ Lễ dạy, trên lầu của một chung cư nằm trên đường Võ Tánh thì phải, gần Tượng Thánh Gióng Ngã Sáu Sài gòn. Trong khu chung cư ấy cũng có một ông thầy dạy đánh trống hay lắm, có lúc tôi nghĩ nếu theo học ông thầy đó chắc giờ này cũng biết vò vẽ ...
Bạn ấn vào label Nguyễn Đình Toàn cuối bài để xem các bài còn lại nghe.
Thân mến,
****
ÐỖ LỄ
Nguyễn Ðình Toàn
Ðỗ Lễ viết nhiều tình ca. Có thể nói, nhạc Ðỗ Lễ dành cho tình ca, như những con nước, lớn nhỏ đều tuôn ra biển. Cứ nghe ông đặt tên các ca khúc của mình người ta đủ thấy điều đó: Hận Tình, Lời Người Yêu, Oan Trái, Sang Ngang, Tan Vỡ, Tình Buồn, Tình Phụ, Tuyệt Tình... Sự thực, trong đời sống, để ca ngợi tình yêu, còn gì thích hợp hơn nhạc và thơ? Nên có thể nói, các nhạc sĩ của chúng ta, không ai không viết tình ca. Nhiều người viết rồi, khi về già, còn tỏ ý tiếc, đã không viết nhiều tình ca hơn nữa. Trừ những người, chỉ viết một bài, và, cái bài duy nhất ấy lại không phải là tình ca, người ta không biết, nếu người ấy viết thêm nữa, liệu có viết tình ca chăng? (Tuy vậy, trong nhạc của chúng ta cũng có một hiện tượng khác thường đó là Ðỗ Nhuận: sự nghiệp âm nhạc của ông khá đồ sộ, nhưng ông không viết một bài tình ca nào. Chẳng những thế, nếu có dịp nghe lại nhạc Ðỗ Nhuận, căn cứ vào những gì được phổ biến, người ta còn thấy, toàn bộ ca từ của ông, không có một câu nào “gần” với lời tỏ tình, chỉ “gần” thôi, cũng không có! Người ta tò mò tự hỏi, không biết trước khi có nhạc Ðỗ Nhuận, bản thân, ông hát thứ nhạc nào nhỉ?)
Ðỗ Lễ viết nhiều tình ca. Hai ca khúc được yêu thích nhất của ông là Sang Ngang và Tan Vỡ. Ðã có một thời, ở Sài Gòn, đêm đêm, người ta đến phòng trà Queen Bee để nghe Lệ Thu hát Sang Ngang của Ðỗ Lễ:
“Thôi nín đi em
Lệ đẫm vai rồi
Buồn thương nhớ ơi
Em hỡi đôi mình
Mộng nay đã tan
Tình đã dở dang
Em khóc những chiều
Anh xót xa nhiều
Thương cho tình yêu
Nỗi buồn chua cay
Khi lòng đổi thay
Thôi hết sum vầy
Nếu biết rằng tình là dây oan
Nếu biết rằng hợp rồi sẽ tan
Nếu biết rằng yêu là đau khổ
Thà dương gian đừng có đôi mình
Lau mắt đi em
Gần hết đêm rồi
Buồn thêm nữa sao
Mai bước sang ngang
Lòng thêm nát tan
Tình đã dở dang
Thôi khóc làm gì
Ðã lỡ duyên thề
Thương nhau làm chi
Nỗi buồn chua cay
Khi lòng đổi thay
Xa cách nhau rồi”
Tình ca Ðỗ Lễ ngọt ngào, đắm đuối. Ông chỉ nói những điều khi yêu người ta thường nói với mình và nói với nhau, không vặn vẹo ngôn ngữ. Lời thở than chính là hình bóng của niềm mộng mơ. Hãy cứ yêu như thế và được yêu như thế, không đủ hạnh phúc sao.
Sự thật hôm nay không thật đến ngày mai
Thì ân ái có bao giờ lại cũ?
Cần chi phải đi tìm những điều khác/lạ?
Ra khỏi nước sau biến cố Tháng Tư, 1975, Ðỗ Lễ đã trở về thăm Việt Nam Tháng Ba, 1997, và chết bất ngờ. Những người còn ở lại Sài Gòn khi ấy nghe tin ông qua đời với nghi vấn là một cuộc tự sát.
Lý do nào đủ, khiến người ta có một quyết định kinh khủng như vậy?
Và tình ca có nghĩa gì trước cái chết như thế?
Tan Vỡ
Bao nguồn vui đã mất
Lòng chết theo ngàn tiếng ca
Nghe niềm đau day dứt
Hoa lá nức nở xót xa
Khi tình yêu đã đến
Lòng đắm say ngàn ước mơ
Ôi mộng tình đôi lứa
Êm ái như như ngàn ý thơ
Khi tình vỡ tan theo mơ ước một đời
Trong niềm băng giá
Con tim thổn thức khôn nguôi
Em ơi nếu biết thế
Thà đừng quen nhau
Ðừng mơ phút ban đầu
Cho tình ta thêm sâu
Phấn son chưa nhạt môi hồng
Xa xôi em còn nhớ không
Một chiều mưa bay giăng giăng
Anh gửi màu hoa tím
Như màu máu con tim
Ðang tàn lửa hương duyên
Một mai mang xuống tuyền đài
Bóng hình em muôn kiếp không phai
Nguyễn Ðình Toàn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét