Thứ Năm, 31 tháng 12, 2009

You Must Believe In Spring - Ngày mai trời lại sáng

Ngày cuối năm thập niên 00', ngày mai là 1-1-10!!!! Wow, gì mà toàn là các số 0 và 1 như binary code vầy nà trời :-)

Chẳng hiểu sao cả tuần nay tôi nghe đĩa nhạc mới sắm gần đây "Love Is The Answer", là đĩa mới nhất của Barbra Streisand, và executive producer là Diana Krall! Tôi thích giọng Barbra ngay từ ngày đầu mới biết đến bà, khi học lớp 10 ban Pháp văn ở Sài gòn, năm 1981. Khi ấy, tôi không biết nhiều về anh văn, nhưng khi được bạn bè cho cassette tape nghe bài "Woman In Love", đã rất thích bài nhạc đó (do The Bee Gees soạn nhạc) lắm. Sau đó một vài năm thì Mireille Mathieu có hát lời Pháp và tôi hiểu bài này nói gì, nơi tôi hay coi video sát bên hông khách sạn Palace gần cái đồng hồ bốn cạnh trên đường Nguyễn Huệ Sài Gòn.






Nhân nói về chuyện tiếng Anh, tôi chợt nhớ đến công trình học tiếng Anh của tôi ở cấp 3, khi tôi và cô giáo kèm thêm "hồ hởi, phấn khởi" nghe và viết lại bài "I Have A Dream" của ABBA, nghe hoài hủy mà khó viết xuống quá trời, nên chẳng hiểu họ nói gì cả. Tiếng Pháp cũng y hệt, nếu có bài trước mặt thì mới hiểu, còn không thì ù ù cạc cạc, chỉ "cảm" được cái melody mà thôi. Từ khi sang Mỹ nghe và nói nhiều tiếng Anh, tự nhiên lỗ tai tôi thủng ra. Bây giờ thì tôi nằm mơ còn nhớ rõ đã chửi loạn xà ngầu với đồng nghiệp bằng tiếng Anh :-)

Rồi hồi đó có phong trào chép tay nhạc trẻ lời Pháp Anh, v.v. tôi nhớ được thằng bạn trong lớp khen là có tài hát đúng lời theo nhạc và nhịp, còn nó thì nhạc hát xong câu mà nó mới ê a tới 3 phần tư của lời nhạc :-))) Nhiều khi tôi nghĩ vì tật mê nhạc mà trình độ ngoại ngữ cũng khá hẳn lên, vì phải nắn nót sưu tầm rồi chép nhạc, rồi hát theo v.v. và v.v.

Dài dòng văn tự quá! tóm lại là sau này khi nghe nhạc Mỹ thì tôi cảm ngay lời hát mà không cần mở CD đọc lời nữa. Và khi nghe bài cuối "You Must Believe In Spring" là một bài bonus, do chính Diana Krall đệm piano, thì thật là hay, với lối chơi jazzy và các counter-melody (comping) rất thông minh của cô. Tuy bài này không có cả ban nhạc jazz đệm, nhưng tôi thấy nó hay quá sức hay. Barbra nhấn và nhả giọng rất đúng mực, nên từng câu hát nghe và hiểu thật thấm. Bài này cũng của Michel Legrand, người mà tôi rất khâm phục về cách soạn nhạc rất siêu đẳng về melody lẫn chord progression. Tôi viết chords ông để trong bài để bạn thấy nhé:

C#m7(b5)             F#7(b9)
When lonely feelings chill

F#7(b9)/B                  Bm Bm7
The meadows of your mind,

Em7                             A7
Just think if Winter comes,

A7(b9)/D                    Dmaj7
Can Spring be far behind?


G#m7(b5)                C#7(b9)
Beneath the deepest snows,

F#m7(b5)           B7(b9)
The secret of a rose

Em7                      A7
Is merely that it knows

Dmaj7              C#m7(b5)       F#7
You must believe in Spring!

Bài này thật "phê" vì nó không khởi đầu từ chủ âm, mà đặt ngay một câu hỏi trên bậc II thứ, C#m, chuyển qua V7 là F#7 và hóa giải về chủ âm thứ là Bm (bài này có hai dấu thăng). Hai câu kế là một hóa giải khác và lần này về D trưởng, là cung trưởng liên hệ của Bm. Đoạn 4 câu sau cũng là một siêu đẳng về chord progression khác, khi bật ra liên tiếp hai câu chõi (Beneath the deepest snows, The secret of a rose), thì câu lướt nhẹ về chủ âm Dmaj7 rồi cho ta một cái "hụt hẫng" thật tuyệt diệu là C#m7(b5) (thuật chord substitution) để tiến dễ dàng hơn đến quãng 5 của bậc V7 (F#7) làm gối đầu để cho ta về lại chủ âm Bm của verse #2 kế. Thành ra nghe bài nhạc rất ít chỗ hóa giải về chủ âm, là cho ta "tin" mà cũng không chắc cho lắm, nên cứ đặt câu hỏi dài dài :-)

Tôi nhớ khi mua quyển sách "The Michel Legrand Songbook" có cả nhạc lẫn lời cách đây 2 tháng thì rất tiếc tiền ($35), tuy nhiên mấy khám phá và thú vui dạo piano theo các chords này quả làm cho quyển sách này đáng đồng tiền bát gạo.

Nghe nhạc đã hay, nghe lời còn phê hết biết (lời do hai vợ chồng Alan và Marilyn Bergman đặt). Bài chỉ ra một hệ quả tất yếu là "hết đêm thỉ trời lại sáng", khi mùa Xuân theo sát sau gót mùa Đông.

Khi cảm giác đơn côi
làm buốt những đồng cỏ hoang của tâm hồn
Thử nghĩ xem nếu Đông tới,
thì phải chăng Xuân cũng đang kề sau gót?

Dưới lớp băng sâu thẳm,
chứa bí mật của đóa hồng
Vì nó biết chắc rằng
bạn phải tin vào Mùa Xuân

Cũng như cây khô trơ trọi 
biết rằng lá cây sẽ mọc trở lại
Nó biết rằng sự trống vắng ấy
chỉ là nhất thời mà thôi

Những núi tuyết im lìm ngủ Đông
chỉ để tạo dòng suối tan tháng Tư năm tới
Thật rõ ràng hiển nhiên là
Bạn phải tin vào mùa Xuân


Hãy tin vào tình yêu
Biết chắc rằng nó đang tới
Cũng như đóa hồng kia đang ngủ say
Chờ tháng Năm hôn nụ hôn tỉnh giấc

Trong thế giới đầy giá băng này
Của những tạm bợ kẻ đến người đi
Nơi ta chẳng thể tin vào điều chi,
Thì ta phải tin vào Mùa Xuân và Tình Yêu đang tới

(Hoctro lược dịch)
Sống lâu ở Mỹ, học được các "idioms" của họ, mà nếu chỉ biết và dịch tiếng Anh suông, word-for-word thì dễ bị bỏ qua lắm. Chẳng hạn như "How crystal clear it seems, You must believe in Spring!", thì "crystal clear" là một chữ hay dùng thường ngày, nhưng khi bỏ vào đây thì quá hay, vì tuyết khi tan mà không "crystal clear" thì còn gì clear hơn nữa? Bằng chứng là ai cũng hay mua nước suối uống, nước này mắc ngang nước lon Coca Cola :-) Thật khó dịch, tôi chỉ dịch thoáng qua mà thôi, chắc có nhiều sai sót.

Tôi rất "cảm" bài này, vì dạo này tôi buồn buồn, vì kinh tế down, thấy bè bạn trong hãng bị layoff quá chừng chừng. Tôi thì có lẽ sống sót, nhưng cũng không biết chắc 100% được. Tôi cũng hy vọng "Đông qua, Xuân tới" và mọi người sẽ có việc làm và vui tươi như trước.

Chúc bạn một năm mới 2010 nhiều sức khỏe, phát tài phát lộc nhé.

Hoctro
12-31-09 (ngày cuối thập kỳ, ngồi nhà tán dóc)

***





You Must Believe In Spring

Music: Michel legrand
Lyrics: Alan & Marilyn Bergman


When lonely feelings chill
The meadows of your mind,
Just think if Winter comes,
Can Spring be far behind?

Beneath the deepest snows,
The secret of a rose
Is merely that it knows
You must believe in Spring!

Just as a tree is sure
Its leaves will reappear;
It knows its emptiness
Is just the time of year

The frozen mountain dreams
Of April's melting streams,
How crystal clear it seems,
You must believe in Spring!

You must believe in love
And trust it's on its way,
Just as the sleeping rose
Awaits the kiss of May

So in a world of snow,
Of things that come and go,
Where what you think you know,
You can't be certain of,
You must believe in Spring and love

INSTRUMENTAL INTERLUDE

You must believe in love
And trust it's on its way,
Just as the sleeping rose
Awaits the kiss of May

So in a world of snow,
Of things that come and go,
Where what you think you know,
You can't be certain of,
You must believe in Spring and love

You must believe in Spring and love
You must believe in Spring and love

Il a neigé sur Yesterday

Thật thú vị khi nghe một bản nhạc mà nó "tribute" tới một ban nhạc yêu thích khác. Bản nhạc sau có rất nhiều các "references" như vậy tới Tứ Quái Beatles: Yesterday, Yellow Submarine, (Hey) Jude, Sergeant Pepper, Hello Goodbye, Penny Lane, Eleanor Rigby, và nhất là viên kẹo thật ngọt Michelle với "De ces mots qui vont si bien ensemble, Si bien ensemble"

Bài này làm tôi chạnh nhớ đến Sài-gòn một thời niên thiếu (thỉnh thoảng lén nghe nhạc VOA) của tôi:

"Sài Gòn ơi! Đâu những ngày mưa mùa khoác áo đi
tay cầm tay nói nhỏ câu gì
Những quầy hoa quán nhạc đêm về
Còn rộn ràng giọng hát Khánh Ly

Sài Gòn ơi! Thôi hết rồi những ngày hát nhớ nhau
Nhớ Phạm Duy với tình ca sầu
mắt lệ rơi khóc thuở ban đầu
Còn gì đâu"


(Sài Gòn Niềm Nhớ Không Tên - Nguyễn Đình Toàn)

Thật buồn cười, tôi thì nhớ về thời 1977-84 khi học cấp 2 và 3, còn ông Nguyễn Đình Toàn lúc ấy lại tiếc nuối về Sài-gòn thời VNCH và viết bài này!!!

Ít ra tôi và ông cũng cùng tiếc chung một Sài-Gòn đã mất tên của ký ức.


 
***

Singer: Marie Laforêt

Paroles et musique: J.C. Petit, T. Rallo, M. Jourdan, 1977

Il a neigé sur Yesterday
Le soir où ils se sont quittés
Le brouillard sur la mer s'est endormi
Et Yellow Submarine fût engloutie
Et Jude habite seule, un cottage à Chelsea
John et Paul je crois sont les seuls
A qui elle ait écrit
Le vieux sergent Pepper a perdu ses médailles
Au dernier refrain d'Hello Good Bye
Hello Good Bye

Il a neigé sur Yesterday
Le soir où ils nous ont quitté
Penny Lane aujourd'hui a deux enfants
Mais il pleut sur l'île de Wight au printemps.
Eleanor Rigby aux quatre musiciens
Viennent pas vraiment vous voir
Quand ils passent à Dublin
Vous parler de Michèle
La belle des années tendres
De ces mots qui vont si bien ensemble
Si bien ensemble

Il a neigé sur Yesterday
Le soir où ils se sont quittés
Penny Lane c'est déjà loin maintenant
Mais jamais elle n'aura de cheveux blancs.

Il a neigé sur Yesterday
Cette année là même en été
En cueillant ces fleurs
Lady Madonna a tremblé
Mais ce n'était pas de froid
Il a neigé sur Yesterday
Cette année là même en été
En cueillant ces fleurs
Lady Madonna a tremblé
Mais ce n'était pas de froid
Il a neigé sur Yesterday
Cette année là même en été
En cueillant ces fleurs
Lady Madonna a tremblé
Mais ce n'était pas de froid
Il a neigé sur Yesterday



Thứ Tư, 30 tháng 12, 2009

Michèle

Than ôi, trời đã sinh Du sao còn sinh Lượng??? Một bài Michelle của Beatles đã "phê" quá xá quà xa chưa đủ, đời còn cho ta bài Michele này, melody cũng ác liệt không kém, lyrics thì còn có phần "phê" hơn nữa.

Có một "cô láng giềng" để rủ đi học chung, thỉnh thoảng đi uống cafe sữa rồi "tà tà" ôm em, trên đời còn gì hơn???


***

Gérard Lenorman

Tu avais à peine 15 ans tes cheveux portaient des rubans
Tu habitais tout près du grand palais
Je t'appelais le matin et ensemble on prenait le train
Pour aller tou tou tou lou tou tou au lycée

Michèle assise près de toi moi j'attendais la recrée
Pour aller au café boire un chocolat et puis t'embraser

Un jour tu as eu 17 ans tes cheveux volaient dans le vent
Et souvent tu chantais oh Yesterday
Les jeudis après-midi on allait au cinéma gris
Voir les films tou tou tou lou tou tou de Marylin

Michèle un soir en décembre la neige tombait sur les toits
Nous étions toi et moi endormis ensemble pour la première fois

Le temps a passé doucement et déchu le prince charmant
Qui t'offrait des voyages dans ses nuages
On m'a dit que tu t'étais mariée en avril au printemps dernier
Que tu vis tou tou tou lou tou tou a Paris

Michèle c'est bien loin tout ça les rues les cafés joyeux
Même les trains de banlieue ce moque de toi ce moque de moi
Michèle c'est bien loin tout ça les rues les cafés joyeux
Même les trains de banlieue ce moque de toi ce moque de moi

Ce moque de moi



La ballade des gens heureux

Thú vui điền viên là đây, trồng cây trong vườn nhỏ ở một ngôi nhà xa chốn thị thành. Tôi hát tặng anh một bài ballade của những kẻ biết sống một đời hạnh phúc.

"Toi qui a planté un arbre,
Dans ton petit jardin de banlieue
Je viens te chanter la ballade,
La ballade des gens heureux
Je viens te chanter la ballade,
La ballade des gens heureux"


***

Musique de Gerard Lenorman

Notre vieille terre est une étoile,
Où toi aussi tu brilles un peu
Je viens te chanter la ballade,
La ballade des gens heureux
Je viens te chanter la ballade,
La ballade des gens heureux

Tu n'a pas de titre ni de grade,
Mais tu dis "tu" quand tu parles à dieu
Je viens te chanter la ballade,
La ballade des gens heureux
Je viens te chanter la ballade,
La ballade des gens heureux

Journaliste pour ta première page,
Tu peux écrire tout ce que tu veux
Je t'offre un titre formidable,
La ballade des gens heureux
Je t'offre un titre formidable,
La ballade des gens heureux

Toi qui a planté un arbre,
Dans ton petit jardin de banlieue
Je viens te chanter la ballade,
La ballade des gens heureux
Je viens te chanter la ballade,
La ballade des gens heureux

Il s'endort et tu le regardes,
C'est un enfant il te ressemble un peu
Je viens lui chanter la ballade,
La ballade des gens heureux
Je viens te chanter la ballade,
La ballade des gens heureux

Toi la star du haut de ta vague,
Descends vers nous tu verras mieux
Je viens te chanter la ballade,
La ballade des gens heureux
Je viens te chanter la ballade,
La ballade des gens heureux

Roi de la drague et de la rigolade,
Rouleur flambeur ou gentil petit vieux
Je viens te chanter la ballade,
La ballade des gens heureux
Je viens te chanter la ballade,
La ballade des gens heureux

Comme un choeur dans une cathédrale,
Comme un oiseau qui fait ce qu'il peut
Tu viens de chanter la ballade,
La ballade des gens heureux
Tu viens de chanter la ballade,
La ballade des gens heureux.

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2009

Sẽ ra sao ngày sau?

Hai mươi năm trước đây, thằng tôi với một mớ vốn liếng nhỏ English 900 sang xứ Mỹ theo diện HO. Nói chuyện với Mỹ chỉ biết dùng tay chân. Bên nhà thì bị từ chối vào đại học vì diện con sỹ quan Ngụy. Hai mươi năm sau, thằng tôi cũng từ từ học part-time để có được mảnh bằng đại học điện toán, cũng có thâm niên 18 năm kinh nghiệm với computer, là thứ xa xỉ phẩm khi ở quê nhà.

Hai mươi năm đã qua, tôi sẽ ra sao 20 năm tới? still stay on top of technology at work? still be a so-called "expert", or "guru"??? Với cái đà smart phone tech như iPhone, Android, 20 năm tới sẽ còn những gì khác đây?

Nghĩ quẩn quanh, tôi càng cảm ơn xứ xở tự do này đã cho tôi có cơ hội học hỏi và trau dồi các kỹ thuật mà có lẽ ở nhà, tôi sẽ không bao giờ nghĩ tôi có những khả năng đó.

Gần đây, tôi được đọc 2 blogs khác nhau của hai người trẻ, một thì đi du học và đã tốt nghiệp tiến sĩ, tôi mừng cho anh. Người kia thì cũng rất năng nổ, nhưng lại rất thích nhạc "đỏ", là thứ nhạc mà tôi rất "kỵ" vì hồi nhỏ phải bị nghe hoài hủy. (...ca khúc nhạc đỏ càng ngày càng tăng cường chất hùng tráng và hình thành một cảm hứng trữ tình cách mạng. - viết nghe "đáng yêu" quá. NOT) Chả trách anh chàng không thích nhạc Phạm Duy cũng phải, trong khi chàng sinh viên kia thì có cảm giác ngày càng thích nhạc PD hơn. Tôi thì cũng sưu tầm đủ thứ nhạc để nghe trên đời chứ cũng không chỉ nghe có mỗi loại nhạc PD. Ít ra tôi thích cái CD nào là có thể mua ngay CD đó, chẳng như hồi ở nhà làm lương cả tháng (thời bao cấp í mà) chỉ mua nổi 1 cái cassette tape Boney M ngoài chợ trời Huỳnh Thúc Kháng :-))))

Oh well, que sera sera! Hopefully I will still alive and kicking come 2030!!! When I'm Sixty-four, as Sir Paul Mc Cartney would sing :-)

Hoctro
(Vài cảm nghĩ cho post thứ 200th của hoctroviet.blogspot.com)

Xuân Ca Ngày Cũ - Từ La Hối đến Nguyễn Hiền

Quỳnh Giao

Khi các nụ thủy tiên đầu tiên tỏa hương thơm trong nhà thì dù chưa nghe được tiếng pháo, người người đã thấy rộn ràng trong tâm tưởng những khúc nhạc Xuân của thời trước, nay đã thành Xuân ca của mọi thời.

Trong số này, có lẽ nên hồi tưởng lại La Hối và bài Xuân và Tuổi Trẻ.

La Hối là nhạc sĩ có duy nhất một tác phẩm, nhưng lại nổi tiếng nhờ ca khúc duy nhất ấy. “Xuân và Tuổi Trẻ” là bài hát không thể thiếu mỗi độ Xuân về. Ông vốn là người Việt lai Hoa, nên dù viết bằng Việt ngữ, bài hát có âm hưởng Trung Hoa rất đặc biệt. Ngay từ đầu thập niên 1950 thính giả đã yêu thích bài hát vì ý nhạc phong phú, vi vút như những cánh bướm chập chờn.

Nhưng, trong nghề với nhau thì các ca sĩ thì thường dễ hụt hơi vì đoạn chuyển khúc:

Vui hát đi cho lòng thêm sướng,
Vui hát đi cho lòng thêm tươi,
Ta hát ca đón mừng Xuân mới,

Ta hát ca cho lòng thêm hăng hái...

Mười trường canh hát liền một hơi không được ngắt! Và “...hăng hái” phải được ngân khá dài.

Rời xa chúng ta được ba năm, Nguyễn Hiền là tác giả của những bài hát nhẹ nhàng đầm ấm cũng cống hiến một bản nhạc về Xuân rất đẹp, phổ thơ Kim Tuấn. Ðó là “Anh Cho Em Mùa Xuân”, nổi tiếng trong thời kỳ 1960-1970. Ðây là một bài ca về Mùa Xuân mà cũng là một bài ngợi ca quê hương với nét nhạc rất trữ tình.

Giữa hai tác giả ấy và cùng trong dòng nhạc nhẹ nhàng, thanh cao, thích hợp với mọi thời kỳ, Tuấn Khanh, tác giả của “Hoa Soan Bên Thềm Cũ” có tác phẩm “Mộng Ðêm Xuân” nhịp “Boston” tha thiết và êm đềm như một bài thơ. Thế rồi, qua những năm dài chiến chinh, Xuân của người lính chiến cũng trở thành Xuân của mọi người. Ngày nay dù chinh chiến đã tàn, ít ai quên được những bài Xuân ca viết cho chiến sĩ. Tiêu biểu nhất có Nguyễn Văn Ðông với “Phiên Gác Ðêm Xuân” và Trần Thiện Thanh với “Ðồn Vắng Chiều Xuân”...

Nói tới nhạc Xuân của Việt Nam, không thể không nhắc tới Phạm Duy.

Ông đã soạn tám bài hát về Xuân: “Hoa Xuân”, “Ðêm Xuân”, “Xuân Thì”, “Xuân Nồng”, “Xuân Ca”, “Xuân Hành”, “Tuổi Xuân”, “Xuân Hiền”. Ðó là không kể tới “Bến Xuân” soạn chung với Văn Cao, hoặc “Xuân Trên Buôn” dân ca cải tiến của sắc dân Ê Ðê và “Mùa Xuân Yêu Em”, phổ thơ Ðỗ Quý Toàn.

Trong các ca khúc trên, bài “Hoa Xuân” được hát nhiều nhất vào dịp Nguyên Ðán. Lời ca và nét nhạc bình dị, tươi tắn, diễn tả trạng thái tâm hồn phơi phới trước thiên nhiên và đồng loại. Lãng mạn nhất thì có “Ðêm Xuân”. Nghe “Ðêm Xuân”, ta hiểu thế nào và tại sao các cụ ta xưa thường dùng chữ “Xuân” để tả những gì đẹp đẽ và thơ mộng.

Riêng với người viết, nhạc và lời của “Xuân Thì” là một công phu trác tuyệt.

“Xuân Thì” không tả cảnh Xuân mà là tâm sự của tác giả về mình, về nhân thế, với đặc tính cố hữu trong lời ca của Phạm Duy là lòng nhân ái. Ông mong có một Mùa Xuân thái hòa cho nhân loại. Ông thương từ cây súng cô đơn đến những nụ đào nở trên lối mòn chiến xa. Ông ôm nhân loại trong mình, cười tuôn nước mắt cho Xuân tình dấy men. Cùng với lời ca súc tích và đầy hình ảnh, Phạm Duy dùng cách chuyển khúc từ giai điệu “thứ” sang “trưởng” thật thần tình để diễn tả nỗi hân hoan thăng hoa từ sự khổ đau.

Bản “Xuân Nồng” của ông hoàn toàn tả cảnh Xuân, mà là mùa Xuân miền Nam. “Xuân về không có mưa phùn mà chỉ có bụi xe”... nhưng vẫn là Xuân nên thơ. Nét nhạc Phạm Duy thường đi đôi với lời, nên tình và cảnh của ngày Xuân trong Nam được diễn tả bằng nhịp ba linh hoạt với âm giai “Fa trưởng” trong sáng.

“Xuân Ca” và “Xuân Hành” là hai ca khúc Phạm Duy soạn theo khuynh hướng những bài hát tâm linh. Người từ lòng người đi ra rồi sẽ trở về lòng người. Hãy hưởng Mùa Xuân trong từng chớp mắt trong cuộc sống ngắn ngủi này. Mùa Xuân của Phạm Duy có từ trong đêm tân hôn của cha mẹ, và từ đó ông ra đời góp chung câu gào thiết tha cho Mùa Xuân vĩnh cửu. Nếu chết đi thì xin được tái sinh nhiều lần để được tiếp tục đi mãi trong Mùa Xuân. Bài này soạn theo giai điệu ngũ cung, rất Việt Nam.

Một bậc sư trong nghệ thuật dung hợp cái rất Tây và rất Ðông trong tân nhạc là Dương Thiệu Tước. Ông vua của tiết điệu bán cổ điển Tây phương trong nhạc Việt đã cống hiến cho chúng ta bản luân vũ được coi là hay nhất của Việt Nam, ca khúc “Bến Xuân Xanh”.

Dương Thiệu Tước sáng tác “Bến Xuân Xanh” rất công phu. Tác phẩm dài tổng cộng 180 trường canh (gấp ba một bài luân vũ trung bình có 64 trường canh, như “Thu Vàng” của Cung Tiến) và được viết bằng âm giai “Do trưởng”, loại âm giai được coi là “sáng”. (Xin có đôi lời về nhạc thuật ở đây: giới sáng tác nhạc cho âm giai “Ré giáng trưởng” và “La giáng trưởng” là âm giai “dịu” nhất. Âm giai “Sol thứ” và “Si thứ” là âm giai “buồn” nhất. Âm giai “Do trưởng” và “Fa trưởng” là âm giai “sáng” nhất)

Vì thế, “Bến Xuân Xanh” đòi hòi ca sĩ phải trình bày đúng âm giai nguyên thủy. Khi nghe một người trình bày không đúng “ton” (thí dụ người hát không lên được những nốt cao nhất của bài hát, phải hạ xuống một hay hai “cung”) thì ông hơi hơi buồn. Ðoạn biến khúc của “Bến Xuân Xanh” được Dương Thiệu Tước chuyển sang âm giai “La giáng trưởng” trở nên êm dịu lạ thường trước khi về lại cung “Do trưởng” trong sáng.

Nhạc sĩ Dương Thiệu Tước còn soạn phần nhạc mở đầu (introduction) và kết thúc (Coda) thật vi vút, du dương. Lời ca trong “Bến Xuân Xanh” tràn đầy thơ, nhạc, hoa, nắng, gió và sóng nước: toàn những biểu tượng lung linh rực rỡ của Mùa Xuân. Khi Dương Thiệu Tước vừa tạ thế ở trong nước, trong dịp tưởng niệm ông ở hải ngoại, 12 năm về trước, nhạc sĩ Nghiêm Phú Phi đã nhắc tới bản luân vũ này với lòng khâm phục. Không thua kém gì các nhạc khúc về sông nước nổi tiếng của Tây phương!

Ngoài “Bến Xuân Xanh” độc đáo nói trên, Dương Thiệu Tước có soạn ba bài khác về Mùa Xuân, là “Vui Xuân”, “Vườn Xuân Thắm Tươi”, và “Tìm Xuân”. Nhưng chỉ cần viết một “Bến Xuân Xanh” thôi, Dương Thiệu Tước đã xứng đáng với một chỗ đứng sáng chói trong nền tân nhạc Việt Nam.

Một nhạc sĩ khác cũng xứng đáng với ngôi vị trên mà lại không được quần chúng để ý, và chỉ được giới thẩm âm biết tới, đó là Vũ Thành. Người nghệ sĩ tài hoa này có ca khúc mang tựa đề về Mùa Xuân là “Tình Xuân”. Cũng với âm giai sáng “Do trưởng”, ông dùng ý nhạc cao sang, thanh thoát, cho ta nghe và thấy được một Mùa Xuân đầy sắc hương thi vị. Tuy nhiều sáng tác khác của ông không có tựa đề về Mùa Xuân nhưng luôn luôn gợi nhớ tới Xuân. Câu mở đầu của bản “Nhớ Bạn” là “Xuân vương trên ngàn hoa...” Bản “Say Nhạc Canh Tàn” cũng mở đầu bằng “Gió Xuân đưa mây vật vờ...”

Nhạc Vũ Thành cũng như con người nghệ sĩ của ông: già dặn, thanh cao mà ẩn dật như một cội mai...

Sau cùng, nói về Mùa Xuân trong nhạc, xin nhắc tới Phạm Ðình Chương, người được thính giả mang nợ nhiều nhất mỗi khi Xuân về. Ngày Xuân có thể thiếu pháo mà không thể không có “Ly Rượu Mừng”! Có lần ông nói đùa: “Nếu mọi người chỉ cần trả một đồng thôi mỗi khi hát ‘Ly Rượu Mừng’, thì tôi đã thành triệu phú từ lâu”. Ngoài nét nhạc phơi phới hân hoan, dễ nghe dễ hát, lời ca lại mang nội dung thích hợp với mọi tầng lớp thính giả. Vì thế “Ly Rượu Mừng” không chỉ được cất lên mỗi dịp Tết Nguyên Ðán mà còn thường được mọi người chung hát tại các buổi họp mặt, tiệc tùng, cưới hỏi...

Một bản nhạc Xuân khác của Phạm Ðình Chương cũng thường được nghe trình bày hợp ca tại các đài phát thanh, hay đồng ca vào những dịp họp mặt tất niên tại các trường học là bản “Ðón Xuân”. Nhưng thật ra, bài Xuân ca tuyệt vời nhất của Phạm Ðình Chương chính là “Xuân Tha Hương”. Tác phẩm này được viết với nhịp điệu Boston 3/4 chậm rãi, tha thiết. Âm giai “Ré trưởng” không quá cao hoặc quá thấp nên thích hợp với mọi giọng hát. Ý nhạc nhẹ nhàng, uyển chuyển, nhờ ông dùng nhiều chuyển âm. Gần như cứ hai trường canh ông lại thay đổi hợp âm, mang lại cho “Xuân Tha Hương” sắc thái đặc biệt Phạm Ðình Chương.

Bản nhạc còn tuyệt vời vì lời ca buồn man mác, nhẹ nhàng kín đáo chứ không rũ rượi sầu thảm. Trong thập niên 60 khi bài hát được thịnh hành, người ta yêu lời ca vì nhớ tới Hà Nội và những ngày Xuân êm đềm xa xưa.

Ngày nay, người ta càng yêu lời ca hơn vì nỗi buồn tư hương bao phủ lên cả quê hương yêu dấu.

Nghe Strauss trên giòng Danube

Quỳnh Giao

Nhiều người yêu nhạc vẫn coi Johannes Brahms là “truyền nhân” của Beethoven. Brahms thì lại ưa nhạc valse của Johann Strauss. Có lần, vì ngưỡng mộ, bà Strauss xin chữ ký của ông làm kỷ niệm, Brahms bèn viết lên giấy mấy cung dẫn vào bài Blue Danube của Strauss. Bên dưới, ông ghi thêm: “Ðáng tiếc vì không là của Johannes Brahms”.

Quỳnh Giao nghĩ đến giai thoại ấy khi thăm viếng Vienna.

Trên đại lộ chính của thành phố, vườn hoa có bức tượng của Strauss. Nhưng, nơi tòa nhà ngày xưa có căn gác của Strauss thì ngày nay ở bên dưới có nhà hàng McDonald's. Cây cầu vồng màu vàng của nhà hàng thịt bằm này có thể làm nhiều người yêu nhạc thấy bầm tím ruột gan.

Cũng may là tối đó, tấm lòng yêu nhạc có được chút an ủi khi dự buổi hòa nhạc trong một sảnh đường nhỏ của vườn hoa. Ban nhạc loại “thính phòng”, không lớn mà cũng chẳng là một dàn nhạc siêu hạng của Vienna. Họ cũng chỉ chơi nhạc loại nhẹ, easy listening, cho du khách mà thôi. Nhưng dĩ nhiên là có bài Blue Danube và Emperor's Waltz của Johann Strauss và cả nhạc Mozart, có một màn song ca trong vở Don Giovanni. Khi dàn nhạc tấu lên khúc Giòng Sông Xanh (The Blue Danube - Le Beau Danube Bleu như chúng ta hay gọi ngày xưa ở nhà) trên sân khấu các nghệ sĩ trình bày vũ khúc ballet theo tiếng nhạc.

Vienna xứng đáng là thủ đô thanh lịch và nghệ thuật của nước Áo - Austria. Dân Vienna vẫn chưa quên Strauss và bài “An der schonen blauen Donau” - Bên giòng sông Danube xanh đẹp.

Trong chuyến thăm viếng Âu Châu vừa qua, Quỳnh Giao được đi du thuyền - nói cho bảnh, thực ra là một khách sạn nổi - chạy dọc sông Danube. Thuyền khởi hành từ Passau của Ðức, một thành phố cổ kính soi mình bên giòng nước. Ðây là đoạn ba con sông Danube, Inn va Ils nhập lại thành một giòng. Khúc sông quanh co rất đẹp, nhìn lên những nhà thờ cổ kính. Nhưng nhìn xuống, giòng sông không có màu xanh lam như nhạc và lời đã viết! Không trong bằng sông Hương đã đành, Danube còn nhờ nhờ màu nâu lục. Vì môi sinh, vì kỹ nghệ hay vì giấc mơ màu xanh của người nghệ sĩ từ hơn một thế kỷ trước?

Về chiều dài, sông Danube chỉ thua giòng Volga của Nga nhưng vẫn là giòng sông nối liền cả chục quốc gia Âu Châu, khởi nguồn từ Ðức, chảy qua Austria, Hungary, Romania, v.v.. (làm sao nhớ hết khi không là nhà địa dư học!) trước khi đổ vào Hắc Hải, giữa Romania và Ukraine.

Từ Passau, thuyền đi một đêm đến thành phố Linz của Vienna, nơi gợi hứng cho Mozart trong bài Symphony số 36, về Linz. Thành phố xanh tươi màu cây cỏ và được giữ rất sạch và thơm. Từ đấy, du khách đi xe bus đến Salzburg, nơi sinh của Mozart cách nay đúng 250 năm. So với lần trước khi được đến thăm, cách nay đã 18 năm, Salzburg ngày nay đã đổi khác, hiện đại hơn mà cũng ồn ào bụi bặm hơn. Năm nay, nhịp tim Salzburg đập theo tiếng nhạc Mozart. Không thể khác được! Một ngày chỉ có nhạc và nhạc, Mozart và Mozart. Cũng là một cách tưởng nhớ một thiên tài.

Khúc sông Danube đẹp nhất được đi qua là giữa Melk và Durnstein, lòng sông mở ra rất rộng, ánh sáng lấp lánh, hai bờ là những ruộng nho xanh ngát thoai thoải chạy theo sườn núi. Chót vót trên đỉnh là những ngôi nhà thờ với gác chuông cổ kính rêu phong. Sống giữa khung cảnh ấy, làm sao có thể nghĩ đến chiến tranh và bom đạn? Vienna là thủ đô của một quốc gia trung lập của Âu Châu, nhờ vậy mà ít bị tàn phá? Nhưng, tiệm McDonald's dưới căn gác của Strauss là một nhắc nhở về sự tiến hóa nhiều khi tàn bạo của thời bình!

Strauss thực ra có tên là Johann Strauss Jr. (theo kiểu Mỹ) hay Johann Strauss II theo kiểu Âu Châu. Ông sinh năm 1825 trong một gia đình nhạc sĩ. Thân phụ tên Johann Strauss I là tay soạn nhạc nổi tiếng, cho tới khi Strauss II xuất hiện. Ngoài ra, ông còn hai người em là Josef và Edward cũng viết nhạc và cháu ông, con trai của Edward, cũng là một nhạc sĩ. Trong năm nhạc sĩ đó, Strauss II là người nổi danh nhất, và nổi danh ở nhạc luân vũ, được gọi là Vua Nhạc Valse. Nói ra thì kỳ, nghĩ đến “The Waltz King” Johann Strauss II, mình lại nhớ đến Hoàng Trọng, được nhiều người ngày xưa gọi là “Vua Tango” - không phải vì ông nhảy giỏi mà vì tài viết nhạc làm mọi người không biết tango cũng muốn nhảy.

Strauss cũng vậy. Ông làm cả thành phố Vienna quay cuồng trong nhịp luân vũ. Từ một vũ điệu thực ra của thôn quê, Johann Strauss đã nâng điệu valse thành nhạc quý tộc, cho giòng Habsburg của nước Áo. Bài valse nổi tiếng nhất của ông chính là Le Beau Danube Bleu. Ban đầu, đó là ca khúc với lời từ của Josef Weyl. Về sau, Strauss viết lại thành nhạc khúc cho ban nhạc và nhạc khúc ấy tồn tại cho đến ngày nay. Tính ra thì có khoảng hai chục phim ảnh hay cả các computer game ngày nay đã lấy nhạc của Giòng Sông Xanh này. Nổi tiếng nhất là phim “2001: A Space Odyssey” của đạo diễn Stanley Kubrick.

Ở tại Vienna, nghe ban nhạc Áo trình bày Giòng Sông Xanh một cách rộn ràng, sắc xảo, có tiếng sóng vỗ và nắng vàng lóng lánh trên mặt sông bao la bát ngát trước mặt, người thưởng ngoạn có thể thấy ra màu xanh huy hoàng của giòng sông. Và còn thấy nhạc khúc đã có lời hát trong âm thanh. Chúng ta không nên hát Blue Danube nữa!

Nơi dừng chân cuối cùng và rời giòng sông, là Budapest, thủ đô của Hungary.

Không biết xứ Hung Gia Lợi này có bị rợ hung nô trùm cho cái tên chăng, nhưng Budapest là thành phố Ðông-Tây hai mặt. Ở giữa là giòng Danube. Giòng sông chảy xuống theo hướng Bắc Nam, bên hữu ngạn là nửa Tây phương và tả ngạn là nửa Ðông phương. Ðây là thành phố đẹp nhất vì còn giữ nguyên sự cổ kính với kiến trúc loại Baroque dị kỳ, với rất nhiều màu sắc Ðông phương.

Sóng Danube vẫn tung tăng ở giữa hai cõi Ðông Tây ấy. Nhưng, người yêu nhạc đã thấy rộn ràng nhạc của Franz Liszt và Bela Bartok, những nhạc sĩ nổi tiếng nhất của đất Hung.

Rời Budapest về Frankfurt để lấy máy bay vượt đại dương, hình ảnh cuối cùng vẫn là giòng Danube lấp lánh ở dưới, rộn ràng như nhạc Bến Xuân Xanh của Dương Thiệu Tước. Những ai yêu nhạc valse hay Blue Danube của Strauss, hãy nghe hoặc hát Bến Xuân Xanh thì mới thấy sức tưởng tượng phong phú của những nghệ sĩ có chân tài.

Tâm sự của nhạc sĩ Dzoãn Mẫn

Vietmedia, 17/10/02

Theo báo Thể Thao Văn Hóa ngày 16/10/2002, Nhạc sĩ Dzoãn Mẫn sinh ngày 15/10/1919 tại Hà Nộị Ca khúc đầu tay của ông là " Tiếng Hát Đêm Thu", viết năm 1937. Ông là một trong những nhạc sĩ đặt nền móng cho sự phát triển của nền âm nhạc Việt Nam. Tác phẩm gần đây nhất của Dzoãn Mẫn là " Thu Đến", được trao giải thưởng của Liên hiệp các hội Văn học Nghệ thuật Việt Nam năm 2001.

Tác giả của " Biệt Ly", " Tiếng Hát Đêm Thu", Nhạc sĩ Dzoãn Mẫn tâm sự: " Mùa thu Hà Nội đẹp lắm, nó gợi cho các văn nghệ sĩ, trong đó có tôi, nhiều cảm xúc để sáng tác. Dường như trái tim tôi luôn ưu ái cho mùa này bởi nó góp phần làm các tác phẩm của mình đến gần công chúng hơn".

Nhạc sĩ Dzoãn Mẫn cho biết bố của ông là viên chức ở ga Hàng Cỏ, cụ yêu âm nhạc dân tộc, chơi đàn bầu rất hay và thường dạy ông đàn. Hoàn tất tiểu học, ông theo học Trường Nam Sư Phạm, rồi vào làm thư ký cho bệnh viện Bạch Maị Hồi đó, không ai sống được bằng âm nhạc, chỉ có những người thích nhạc khi rỗi tụ họp lại chơi đàn hoặc nhảỵ Ông học nhạc qua sách tiếng Pháp.

Khi được hỏi, Nhạc sĩ Dzoãn Mẫn đã gia nhập nhóm nhạc đầu tiên ở Việt Nam, " Tricea" như như thế nào, ông cho biết: " Tôi và Lê Yên, Mai Văn Chung thường tụ tập nhau lại trao đổi, góp ý với nhau về âm nhạc và sáng tác. Nghe đĩa của Tino Rossi, Josephine Baker, chúng tôi động viên nhau: " Những bài hát như thế này mình cũng làm được", đó là một sự liều lĩnh đáng yêu của tuổi trẻ. Chúng tôi luôn trao đổi và bổ sung cho nhau kiến thức âm nhạc rồi sáng tác theo bản năng. Sau một thời gian, Văn Chung bàn với tôi và Lê Yên in các bài hát của nhóm với sự giúp đỡ của Nhà xuất bản Tricea và lấy tên đó đặt cho ban nhạc. Các bản nhạc của chúng tôi lần lượt ra mắt công chúng như " Bóng Ai Qua Thềm", " Đôi Mắt Huyền" của Văn Chung, " Vườn Xuân", " Bẽ Bàng" của Lê Yên, tôi có " Tiếng Hát Đêm Thu", " Biệt Ly" v. v... ".

Nhạc sĩ Dzoãn Mẫn kể một kỷ niệm của ông trong nhóm Tricea như sau: " Năm 1935, Lê Yên viết bài " Bẽ Bàng" rất hay nhưng mãi không sao viết được câu kết, nghe anh kể tôi liền bảo: " Anh đàn lên đi", khi nghe xong, tôi tức khắc ứng khẩu, bạn tôi mừng như vớ được vàng. Đến năm 1955, tôi làm bài " Gọi Nghé Trên Đồng", cũng không kết được và Lê Yên chính là người giúp tôi viết tiếp. Lúc đó, anh ấy nói với tôi: " 20 năm mình mới trả nợ được cậu!". Giờ đây, chỉ còn lại một mình tôi, Văn Chung và Lê Yên đã yên nghỉ. Mỗi lần nghe bài hát của họ, tôi nhớ các bạn vô cùng".

Về bản " Biệt ly" rất được công chúng yêu thích, ông cho biết hoàn cảnh đã tác động để ông sáng tác ca khúc này là khi còn nhỏ, ông thường sang chơi nơi làm việc của bố ông ở ga Hàng Cỏ và chứng kiến nhiều cảnh chia ly đầy nước mắt. Đến lúc trưởng thành, ông được anh bạn kể chuyện anh ta phải lòng một cô gái, nhưng bị bố mẹ ngăn cấm và mối tình tan vỡ. Câu chuyện đó và những cảm nhận của thời thơ ấu đã giúp ông viết ca khúc " Biệt Ly", và chính ông cũng không ngờ rằng ca khúc đó mình sáng tác chơi, mà lại được công chúng đón nhận nhiệt tình như vậy.

Vài cảm nghĩ nhân đọc "Giết Người Như Loài Bướm Đong Đưa"

Nhân đọc một bài viết của một blogger trên liên mạng về nhạc Phạm Duy:

http://truongquy.blogspot.com/2009/07/giet-nguoi-nhu-loai-buom-ong-ua.html

tôi xin bày tỏ một vài ý kiến.

Nhạc Phạm Duy, như ai cũng biết, có bề dày gần 70 năm, kể từ bài đầu tiên là Cô Hái Mơ, cho đến tận một vài năm gần đây, với Mười Bài Hương Ca. Giới nghe nhạc do vậy cũng đầy đủ thành phần tuổi tác, nam phụ lão ấu. Điểm đặc biệt mà tôi thấy được rõ nét là tính bắt kịp nhịp thời đại trong nhạc của ông ( tôi dịch thoát từ chữ adaptation). Tôi nghĩ đây là một phần tất yếu phải có của một nghệ sĩ đích thực, luôn thay đổi nghệ thuật của mình, chứ không dậm chân một chỗ. Picasso là một thí dụ khác, khi ông có những thời Xanh, thời Hồng, thời Lập Thể, v.v. (http://en.wikipedia.org/wiki/Pablo_Picasso) Tuy nhiên, người yêu nhạc có thể có một cái nhìn về nhạc của một nhạc sĩ, điều đó cũng dễ hiểu. Tuy nhiên, nếu lấy cái "Phạm Duy" của riêng mình rồi vẽ vời thêm lên, rồi tổng quát hóa (generalized) thành nhạc và con người Phạm Duy, e có gì không ổn, như trong đoạn văn sau:

Sau khi đã có vài năm nghe nhạc PD, cảm nhận của mình rằng đấy là một loại nhạc không dành cho những tâm sự tươi non, ngây thơ hoặc trong trắng. Nó là loại nhạc của người đã dày dạn, dù có đóng vai trẻ con hay thoát tục vẫn đầy nhục cảm. Cho nên tự nhiên với câu hỏi, bài nào, câu nào của PD đặc trưng cho nhạc của ông ấy nhất, mình bật ra câu trên - Giết người như loài bướm đong đưa...


Tôi rất yêu giai đoạn nhạc tình cảm Phạm Duy trong và sau thời Kháng chiến vài năm (1946-1954) với những nhạc phẩm như Bên Cầu Biên Giới, Tiếng Đàn tôi, Đêm Xuân, Chú Cuội, Cành Hoa Trắng. Tôi chưa hề nghĩ các bài này có dáng vẻ nhục cảm hay phức tạp của "người lớn", tuy nhiên bài Chú Cuội thì hơi lém lỉnh một chút. "Hồn em tìm nương náu, Tình em chờ thương đau, Lòng em chưa tàn, xin đừng phụ nhau" Những câu hát như thơ này, đối với tôi, là tiêu biểu hơn nhiều cho dòng nhạc Phạm Duy - nếu phải đem so sánh với "giết người như loài bướm đong đưa", tuy viết ra từ 1948 nhưng về bố cục, cách phát triển giai điệu, cách kết thúc câu nhạc hòa hợp với lời nhạc đã tỏ ra hết sức chân phương, già dặn.

Hai giai đoạn tiếp sau đó, "Tình Tự Với Quê Hương-Dân Tộc" và "Cuộc Lữ" (theo cách ông phân loại trong Phạm Duy Tổng Quát") cũng rất được tôi mến chuộng với những nhạc phẩm Tình Ca, Tình Hoài Hương, rồi bộ ba Bà Mẹ Quê-Vợ Chồng Quê-Em Bé Quê, và Viễn Du. Những câu hát hồn nhiên như sau đây, nếu không phải là loại nhạc dành cho những tâm sự tươi non thì tôi chẳng biết phải sắp chúng vào loại nhạc gì:

Chăn trâu sướng lắm chứ
Ngồi mình trâu, phất ngọn cờ lau
Và miệng hát nghêu ngao
Vui thú không quên học đâu
Nẵm đồi non gió mát
Cất tiếng theo tiếng lúa đang reo
Em đánh vần thật mau.
Chiều vương tiếng diều
Trên bờ đê vắng (ứ ư ư) xa.
Ðường về xóm nhà
Chữ i, chữ (ư ư ư) tờ.
Lùa trâu nhốt chuồng
Gánh nước nữa là (a à a) xong
Khoai lùi bếp nóng
Ngon hơn là (a à a) vàng.


(Em Bé Quê)

Tôi hy vọng Blogger Nguyễn Trương Quý (NTQ) sẽ dành nhiều thời gian hơn để nghe và cảm nhiều thể loại nhạc khác trong nhạc Phạm Duy, chứ nếu như anh nói "Sau khi đã có vài năm nghe nhạc PD", tôi e rằng còn khá sớm để rút ra một kết luận. Với ai khác thì có thể, nhưng với nhạc Phạm Duy, vài năm thì chưa thể đủ.

Anh NTQ cũng sử dụng những chữ Việt mà tôi vì xa VN cũng khá lâu nên không hiểu anh muốn nói gì. Thế nào là "ngoa dụ", và "phóng dật" trong câu sau đây?

"Về mặt cấu trúc hình tượng thì PD bắt được những cách biểu đạt ngoa dụ, phóng dật. Những vật liệu bình thường, những sự việc bình thường, được gán tính cách, được nhân cách hóa, được đẩy tới cao trào theo kiểu luôn chuyển động không ngưng nghỉ:
"


May quá tôi có quyển "Từ Điển tiếng Việt" nhỏ của tác giả Nguyễn Văn Xô - Nhà Xuất Bản Trẻ ở Việt Nam phát hành 1999, thì mới biết "ngoa dụ" nghĩa là cường điệu hóa, "là lối nói so sánh phóng đại để nhấn mạnh ý diễn đạt." Còn "phóng dật" thì không có trong tự điển bỏ túi trên. "Lối nói so sánh phóng đại" thì chẳng cứ gì nhạc Phạm Duy mới có, ngay cả nhạc sĩ Trịnh Công Sơn cũng có dùng, tỷ như "tình yêu trái phá". Còn NTQ đã nhận xét cũng đúng khi nói "đẩy tới cao trào theo kiểu luôn chuyển động không ngưng nghỉ" vì tôi thấy trong sách vở tôi đọc về nhạc, đẩy tới cao trào là mục đích chính của bất kỳ bản nhạc nào. Các nhạc sĩ khác cũng đều dùng kỷ thuật đẩy đưa tương tự đó để đưa đến cao trào, như nhạc phẩm "Em Đi" của nhạc sĩ Đức Huy, "Biển Nhớ" của Trịnh Công Sơn, "Dạ Khúc cho Tình Nhân" của Lê Uyên Phương, v.v. và v.v. Nếu không có đẩy đưa không ngừng nghỉ thì bao giờ mới lên đến cao trào? Tất nhiên là có những cách khác để hóa giải một nhạc phẩm, nhưng tổng quát hóa nhạc Phạm Duy chỉ đơn thuần là loại "nhạc luôn được đẩy tới cao trào" e có phần hẹp hòi trong cách đánh giá nhạc Phạm Duy chăng?


Trong một đoạn kế tiếp, anh NTQ cũng viết:

"Phạm Duy có lẽ có quan niệm nhất quán về triển khai tứ nhạc nên các bài hát đều dày dặn. Tuy nhiên ở nhiều bài lại gây cảm giác quá tham, nói hết những gì cần nói. Cho nên thực sự ấn tượng mà tôi thấy là nhạc Phạm Duy thiếu những bài có độ lơi hoặc nhẹ nhõm, hoặc thâm trầm."


Không phải bài nào trong nhạc Phạm Duy cũng tròn đầy. Bài "Tiếng Thu" phổ nhạc từ thơ Lưu Trọng Lư là một thí dụ, và các bài Nữ Ca là những thí dụ khác, khi một loạt bài hát nói lên các sắc thái tình cảm khác nhau của tuổi ô mai, mỗi bài một vẻ. chẳng hạn như "Tuổi Ngọc", hai câu tán thán cuối bài có tác dụng như một điệp khúc, không có tác dụng "đóng bài", làm cho bài đầy đặn:

"Xin cho em một chiếc áo như mây hồng !
Xin cho em một chiếc áo như mây hồng !"


hay trong:

Ðường ngôi rẽ, tóc xanh, tóc chưa dài
Guốc đây rồi, còn thêm giầy mới
Ðường ra ngõ thấy xa tít chân trời
Viên kẹo đường, ngậm hoài chẳng tan.


Nhạc sĩ Lê Uyên Phương thật tinh tế khi đã chỉ ra:

"Âm nhạc, nghệ thuật không bao giờ có tuổi, cũng chẳng có hình tướng và Phạm Duy là người thể hiện điều đó rõ ràng nhất, ông đã ở trong cái ước muốn của một cô bé 13 tuổi, ông đã hòa nhập với nỗi lòng của người cô phụ, ông đã ở trong tinh thần của một chiến sĩ... quãng đường ông đã đi qua, quả thật vô cùng nhộn nhịp, bên cạnh ông luôn có những kẻ đồng hành, ông cất tiếng hát thay cho họ và họ cảm thấy bước chân của họ vững chắc hơn, thơ mộng hơn, tuyệt vời hơn ..."

Vì bài viết nhỏ này chỉ là vài cảm xúc, phản ứng của tôi khi đọc xong bài viết của anh Nguyễn Trương Quý, chỉ muốn nêu lên những ý kiến của tôi sau khi đọc bài viết về cách đánh giá nhạc Phạm Duy của anh. Nhưng thôi, mỗi người có một cách cảm thụ riêng của mình, tôi cũng hy vọng cách đánh giá và vài cảm nghĩ của tôi sẽ không làm anh buồn lòng.

Hoctro
28/12/2009
Sàigòn Nhỏ, một buổi sáng cuối năm.

Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2009

"Hè 42" - Tản mạn về "Nhạc Ngoại Lời Việt"

Hè đã tới rồi
Mùa hè cười vui
Cởi phăng áo đời
Hè đi phơi phới
Hè ru sóng nguôi
Nhẹ như ra khơi
Hè hâm nóng nơi
Nằm trên cát chơi
Hè ân ái ơi


 
http://hoctroviet.blogspot.com/2009/10/summer-of-42-he-42.html

Đó là một phần lời dịch sang tiếng Việt của nhạc sĩ Phạm Duy từ bài "The Summer Knows" của Michel Legrand. Tôi thích cả bài dịch này lắm, vì nó có cái gì đó rất mạnh bạo, quên sự đời, bất chấp hậu quả của cái tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu. "Cởi phăng", "phơi phới". Tôi thấy được một cách diễn tả khác về mùa hè của nhạc sĩ, cũng "bạo phổi" như hai bài nhạc hè khác của ông là "Hạ Hồng" và "Ngày Tháng Hạ".

Dạo gần đây tôi thích đọc những sách vở nói về cách viết lời cho một bài nhạc. Quả là có một thế giới khác, trong đó những kỹ thuật viết lời được phân tích, xắp xếp chặt chẽ thành những luật lệ hẳn hoi. Tiêu biểu nhất là một bộ sách ba quyển của bà Sheila Davis với các tựa đề: "Successful Lyric Writing", "The Craft of Lyric Writing", và "The Songwriters' Ideas Book" (mà tôi đã giơí thiệu ở một post trước.) Cũng nhờ nhà sách Borders lâu lâu lại gửi một cái coupon 30% off mà tôi đã tậu được cả ba quyển.

Bài "The Summer Knows" như trên là một thí dụ thú vị về các cách viết lời khác nhau dựa trên cùng một giai điệu. Tìm hiểu kỹ thì ông Michel Legrand, nhà soạn nhạc tài ba của Pháp quốc không có khiếu viết lời cho nhạc của ông, do đó ông khôn ngoan tìm đến các người viết lời có hạng để viết lời cho nhạc của ông. Thập niên 60 và 70 ông rất nổi tiếng ở Mỹ với các nhạc phẩm bất hủ là "The Summer Knows", "I Will Wait For You", và "The Windmills of Your Mind", thắng nhiều Oscars và Grammy awards.

http://en.wikipedia.org/wiki/Michel_Legrand



Hãy lần lượt xem lời Pháp và Anh:

C'était l'été 42
On hésitait
Encore un peu
Entre l'amour et l'amitié
Et puis un jour
Tout simplement tu t'es offerte


C'était l'été 42
J'avais quinze ans
Tu étais belle
Autour de nous c'était la guerre
Et moi dans tes bras
Je criais : je t'aime !
Dans mes bras
Tu pleurais : je t'aime
On avait peur
On était heureux


[x2:]
C'était l'été 42
J'avais quinze ans
Tu étais belle
C'était l'été de mon premier amour

***

The summer smiles, the summer knows,
and unashamed, she sheds her clothes.
The summer smoothes the restless sky,
And lovingly she warms the sand on which you lie.


The summer knows, the summer's wise,
she sees the doubts within your eyes,
And so she takes her summertime,
tells the moon to wait and the sun to linger,
Twist the world around her summer finger.
Lets you see the wonder of it all,


And if you learned your lesson well,
There's little more for her to tell,
One last caress, it's time to dress for fall.

***
Ta thấy nhạc lời Pháp thật hồn nhiên ngây thơ, khi nói đến một tình cảm ngại ngần giữa tình bạn và tình yêu, trong bối cảnh chiến tranh, cảnh tay trong tay, thật hạnh phúc mà cũng thật lo âu vì tình yêu quá mong manh. Bài hát kết thúc với một dấu ấn khó phai: một tình yêu đầu đời, anh còn quá trẻ (chỉ mới 15), em thì quá đẹp, mùa hè và tình yêu đầu tiên trong đời của chàng.

Nhạc lời Mỹ thì mạnh bạo hơn với những ẩn dụ táo bạo "and unashamed, she sheds her clothes" mà nhạc sĩ PD đã khéo léo dịch thành "Cởi phăng áo đời, hè đi phơi phới" (unashamed thì mới đi phơi phới được chứ? - cùng cách nâng cấp quần áo thành áo đời). Nhưng đọc kỹ lời Mỹ, thi thấy nó không có ép-phê như lời Pháp. Tỷ như đoạn cuối: "Hè ve vuốt lần cuối, rồi Hè sẽ mặc áo Thu vào" không "ấn tượng" cho lắm. Đọc kỹ lời Mỹ để thấm thía cách chuyển dịch thoát nghĩa của nhạc sĩ Phạm Duy: "Mùa Thu bước về, lê thê..." Ba âm "ê" (về, lê, thê) liền nhau đã kéo dài cái mùa thu sắp đến ra, làm ta càng tiếc cho mùa Hè chưa hết mà đã xa ... Nhạc sĩ đã cho biết dụng ý của câu chót như sau:

Với lời ca của bài HÈ 42 (The Summer Knows) này, tôi còn cố gắng nói tới một chút hạnh phúc trong thời gian ngắn ngủi của đời người là mùa hè. Hãy vui lên, hãy yêu đi trước khi mùa Thu của đời mình lê thê bước tới. - Phạm Duy (Ngàn Lời Ca Khác)

Tóm lại, dịch từ một bài nhạc từ ngôn ngữ này qua ngôn ngữ khác, cũng như viết lời cho giai điệu là một chuyện không dễ làm.

Ngoài ra, khi bạn xem hai videos sau bạn sẽ thích thú với nhiều điều. Ngừoi chơi harp là Catherine Michel, vợ của ông Michel Legrand (pianist).

với orchestra:

http://www.dailymotion.com/video/x9ih59_m-mme-michel-legrand-ete-42_music

và song tấu:

http://www.youtube.com/watch?v=B5QNY9fMT5A

Tôi cũng muốn bạn để chút thời gian suy nghĩ và so sánh họ với những nhạc sĩ Việt của chúng ta, để thấy quan điểm chính trị đã làm giữa chúng ta, rồi giữa chúng ta vơí nghệ sĩ đã xa cách nhau ra sao.

Bài đã khá dài, tôi xin tạm ngưng. Bạn có thể xem các bài nhạc lời Việt khác tôi rất thích và đang sưu tập lại ở link sau đây, với phần lời Việt của Trường Kỳ, Phạm Duy, Vũ Xuân Hùng, v.v.:

http://hoctroviet.blogspot.com/search/label/Nh%E1%BA%A1c%20Ngo%E1%BA%A1i%20Qu%E1%BB%91c%20L%E1%BB%9Di%20Vi%E1%BB%87t%20v%E1%BB%9Bi%20YouTube

Học Trò,
27/12/2009

Thứ Năm, 24 tháng 12, 2009

Em đẹp như mơ - Elle était si jolie (Alain Barrière)

Lời Việt: Vũ Xuân Hùng

Vì nàng đẹp như một bông hồng
Nên tôi không dám yêu nàng
Ôi đôi môi cười như cánh lan
Bao năm tôi khó nguôi quên

Nên theo cơn gió bay qua đây
Như dung nhan vừa tươi mướt
Em vui như dáng xuân hồng nắng
Tôi nghe cơn gió ru hời

Trời lành lạnh khi mùa thu về
Tôi nghe tôi khóc trong lòng
Hôm nay đây mùa thu mới sang
Ôi sao xa quá xuân xưa

Trong công viên lá thôi đong đưa
Tôi nghe em cười trong nắng
Dang tay cho gió tung tà áo
Trong hơi sương em sẽ tan nhòa

Đẹp tuyệt vời hỡi em dấu yêu
Nên tôi đâu dám trao tình
Đẹp tuyệt vời tựa như đóa hoa
Tim tôi ngây ngất si mê

Nhưng tôi không nói yêu thương em
Nên tôi muôn đời sầu đau
Như cây thông đứng trong rừng vắng
Em như mây trắng trên trời

Rồi một chiều cánh mây khép lại
Mây đang bay bỗng rơi rụng
Em ra đi bỏ lại sắc hương
Ôi thiên thu mãi xa nhau
Ôi đôi ta cách ngăn đôi đời
Em ra đi vào mù khơi
Trong hơi sương áo em lộng gió
Cho tôi thương nhớ vô bờ


Đây là bài hát đại diện cho Pháp quốc tại Eurovision contest năm 1963! Nghe nhạc xưa sao mà nó làm mình tĩnh tâm thế, chẳng như thời 80 với Madonna rực lửa. Chắc tại mình trên 40 thì trở nên trầm tính và thích nghe nhạc xưa, như The Beatles, 60' & 70's Hits, và các bài nhạc Pháp như vầy. :-)




Elle était si jolie que je n'osais l'aimer
Elle était si jolie je ne peux l'oublier
Elle était trop jolie quand le vent l'emmenait
Elle fuyait la vie et le vent me disait

Elle est bien trop jolie et toi je te connais
L'aimer toute une vie tu ne pourras jamais
Oui mais, oui mais elle est partie
C'est bête mais c'est vrai
Elle était si jolie, je ne l'oublierai jamais

Aujourd'hui c'est l'automne et je pleure souvent
Aujourd'hui c'est l'automne qu'il est loin le printemps
Dans le parc où frissonnent les feuilles au vent mauvais
Sa robe tourbillonne puis elle disparaît

Elle était si jolie que je n'osais l'aimer
Elle était si jolie je ne peux l'oublier
Elle était trop jolie quand le vent l'emmenait
Elle était si jolie, je ne l'oublierais jamais

Je suis l'enfant-soleil

Một bài nhạc hay khác, tham dự Eurovision 1979 do Anne-Marie David hát. Cô đã đạt giải thưởng cao quý này năm 1973 với bài "Tu te reconnaitras".

Singer: Anne-Marie David


Il est arrivé du nord, et moi j'étais une enfant-soleil
Il a dit des mots plus forts et plus doux que le coton du ciel
Il a partagé le pain et mon père lui a donné un lit :
"Tu commenceras demain, près du chêne gris"

Je n'ai pas rêvé de lui, je ne dormais pas
Etendue au pied du chêne gris, je guettais son pas
Et tout un hiver brûlant, notre amour a fait chanter la Terre
Comme un recommencement, comme une prière

Il était un homme-neige et moi j'étais une enfant-soleil
Le printemps sur son manège déroulait pour nous ses arcs-en-ciel
[ Find more Lyrics on http://mp3lyrics.org/7ko8 ]
S'il avait voulu partir, je n'aurais même pas su pleurer
J'aurais gardé le sourire qu'il m'avait donné

Quand des hommes sont venus, je n'ai pas compris
Au-devant de moi il a couru, vers le chêne gris
Mais sans qu'il ait rien pu faire, le piège s'était fermé sur lui
Ils ont remercié mon père, puis ils sont partis

Il est retourné au nord, et moi j'étais une enfant-soleil
Il avait ses mains dehors et sur son dos le coton du ciel
Il a partagé le pain et mon père lui a donné un lit
Ce jour-là me paraît loin, près du chêne gris

Eh ! Reviens, je suis l'enfant-soleil
Eh ! Reviens, je suis l'enfant-soleil
Soleil, soleil.






Xem thêm: http://en.wikipedia.org/wiki/Je_suis_l'enfant_soleil

Không Có Em Trên Ðời - Et Si Tu N'existais Pas

Nhạc: Joe Dassin - Lời Việt : Phạm Duy

Nhược bằng không có em trên đời
Thì ta coi như không có nơi này
Mình ôm nhau, chẳng rời nhau và mãi mãi
Ái ân cho đôi ta đẹp vui
Ðời ta không có em bên mình
Thì ta như giun dế rất vô tình
Người đi qua, người đi tới, nào ai biết
Có ta trên đời này, âm thầm
Cuộc sống cô đơn u buồn...
. . . . .
Nhược bằng không có em trên đời
Làm sao cho ta sống chết nơi này
Dù cho ta làm như ta là ta đó
Cũng không ai nhìn ta là có
Ðời ta không có em bên người
Thì ta mong sao có phép như Trời
Tạo ra em, để yêu em, người em gái
Nét môi xinh hồng đào, tươi cười
Ủ ấp ta trong đêm ngày.





Et si tu n'existais pas
Dis-moi pourquoi j'existerais
Pour traîner dans un monde sans toi
Sans espoir et sans regret
Et si tu n'existais pas
J'essaierais d'inventer l'amour
Comme un peintre qui voit sous ses doigts
Naître les couleurs du jour
Et qui n'en revient pas
Et si tu n'existais pas
Dis-moi pour qui j'existerais
Des passantes endormies dans mes bras
Que je n'aimerai jamais
Et si tu n'existais pas
Je ne serais qu'un point de plus
Dans ce Monde qui vient et qui va
Je me sentirais perdu
J'aurais besoin de toi
Et si tu n'existais pas
Dis-moi comment j'existerais
Je pourrais faire semblant d'être moi
Mais je ne serais pas vrai
Et si tu n'existais pas
Je crois que je l'aurais trouvé
Le secret de la vie, le pourquoi
Simplement pour te créer
Et pour te regarder
Mm mm mm mm mm mm mm
Mm mm mm mm mm mm mm
Et si tu n'existais pas
Dis-moi pourquoi j'existerais
Pour traîner dans un monde sans toi
Sans espoir et sans regret
Et si tu n'existais pas
J'essaierais d'inventer l'amour
Comme un peintre qui voit sous ses doigt
Naître les couleurs du jour

Thứ Tư, 23 tháng 12, 2009

Các Nhạc Phẩm Yêu Thích - Nhạc Sĩ Mai Anh Việt

Gió

Gió, mang đi bao u buồn năm tháng não nề
Và chiều nay bỗng dưng gió về
Gió đi mang theo bao mùi hương cũ
Chiều nay có người xa người

Một lời nói, một lời hứa đã quên
Một lần tiếc một lần nhớ đã qua
Một lần gió, ngày nào đó
Gió mang theo những kỷ niệm
Gió cho ta ngày tháng dài
Gió đong đưa những muộn phiền
Gió ru ta, ngày cuối đời

Gió mang cho ta u sầu năm cũ trở về
Và chiều nay ta bỗng nhớ người
Gió năm xưa sao không còn đi nữa
Về nơi cuối trời có người


Nụ cười nào đó

Nụ cười nào đó em đi mang theo chân quên đường về
Giọt lệ nào đó khô trong tim tôi làm đêm não nề
Nụ cười nào đó, giọt lệ nào đó người
Sóng vỗ đôi bờ lá đã xa cành tình xưa có còn xanh

Kỷ niệm ngày đó tôi đi mang theo như hoa tàn tạ
Buồn vui ngày đó tôi đeo trên vai vàng như nắng hạ
Kỷ niệm ngày đó buồn vui ngày đó người
Ðã chia đôi nguồn, nếu quên đêm buồn người có nhớ ngày vui

Một ngày nào đó trong khi vô tư yêu xưa tràn trề
Mùa đông mà ngỡ như xuân đang qua ấm êm vỗ về
Rồi hạ chết đi thu sang rụng thêm cánh vàng
Nụ cười nào đó khi đêm đông sang lạnh đời em mang

Nụ cười nào đó rơi trong đêm sâu hôm nao về nguồn
Ðường xưa nào có chân em hoang mang lạc trong nỗi buồn
Nụ cười nào đó, đường xưa nào có người
Lắng nghe cung đàn rứt bao tơ vàng người có thấy lòng vui

Bờ vai nào đó xa đôi tay ôm khi nao tìm lại
Làn môi nồng ấm bao cơn mê say làm ngưng tháng ngày
Bờ vai nào đó làn môi nồng ấm người
Có nhau đêm này mất nhau đêm nào người có tiếc nghìn sau

Một ngày nào đó trong khi vô tư yêu xưa tràn trề
Mùa đông mà ngỡ như xuân đang qua ấm êm vỗ về
Rồi hạ chết đi thu sang rụng thêm cánh vàng
Nụ cười nào đó khi đêm đông sang lạnh đời em mang


Tình Yêu Có Khi

Tình yêu có khi là khúc nhạc sầu
Tình yêu có khi là phút nhiệm mầu
Tình yêu có khi là giấc mộng đầu
Ta đã mơ, rồi quên lãng

Tình yêu có khi là những tượng hình
Về trong giấc mơ mà ngỡ người tình
Tình yêu có khi là những nụ cười
Ta đã trao, rồi biến mau

Tình như bão cuốn xoáy trong lòng
Tình như cơn gió buốt đêm đông
Tình như lửa cháy nóng trong đời kẻ phiêu du , ú u ù

Tình như con thú chốn hoang sơ
Lạc loài đâu đó kiếp bơ vơ
Tình như viên đá phủ rong rêu, quên tình yêu

Tình yêu có khi là tóc lượt là
Tình yêu có khi là mắt mặn mà
Tình yêu có khi là những đoạn đường
Mang dấu anh làm em nhớ

Tình yêu có khi là lúc đợi chờ
Làm trang giấy anh đầy những vần thơ
Tình yêu có khi là lúc tàn phai
Ta đã xa, ngày cũng qua


Vầng Tóc Rối

Ngày lạc bước phiêu du, tôi theo cơn dông, qua khung trời rộng
Đời lặng lẽ trôi qua, cơn mê mệt nhoài, đôi chân lạc loài
Còn lại những cơn say, theo tôi bao đêm, cho quên đời này
Nhìn lại cánh thư xưa, xanh xao nhạt màu, em yêu còn đâu ?

Lặng lẽ đi tìm dấu em đêm dài, nhịp nào gõ hồn tôi, cơn mưa dạt dào vỗ về
Nhiều khi tôi tìm trong ký ức, vụng về bóng hình em, đã tan vào cõi huyền không

Còn lại chút bao dung, tôi mang cho em, yên vui phận người
Về nhặt góp dư âm, tôi chôn trong tim, cưu mang muộn phiền
Ngọn đồi gió năm xưa, vi vu âm vang, thinh không vọng lại
Vầng tóc rối em ngoan, bay trong chiều vàng, tôi yêu ngàn năm

Nguồn: Dactrung

Các Nhạc Phẩm Yêu Thích - Nhạc Sĩ Lê Hựu Hà

Hãy Ngước Mặt Nhìn Đời

1.

Cười lên đi em ơi
Dù nước mắt rớt trên vành môi
Hãy ngước mặt nhìn đời
Nhìn tha nhân ta buông tiếng cười
Ta không cần cuộc đời
Toàn những chê bai và ganh ghét
Ta không cần cuộc đời
Toàn những khoe khoang và thấp hèn

2.

Cười lên đi em ơi
Cười để giấu những dòng lệ rơi
Hãy ngước mặt nhìn đời
Nhìn đổi thay ta vang tiếng cười
Ta không thèm làm người
Thà làm chim trên rừng hoang vắng
Ta không thèm làm người
Thà làm mây bay khắp phương trời

Điệp khúc

Yêu thương gì loài người
Ngoài những câu trau chuốt với đời
Ngoài những toan tính trong tiếng cười
Và những âm mưu dọn thành lời
Ta chỉ cần một người
Cùng với ta đợi chết mỗi ngày
Rồi hóa thân trong loài hoa dại
Để muôn đời không biết đớn đau

3.

Cười lên đi em ơi
Cười để giấu những dòng lệ rơi
Hãy ngước mặt nhìn đời
Chờ ngày xuôi tay xong kiếp người
Yêu thương gì cuộc đời
Toàn những chê bai và ganh ghét
Yêu thương gì cuộc đời
Toàn những phô trương và thấp hèn


Hãy Yêu Như Chưa Yêu Lần Nào

Hỡi anh yêu xin anh đừng buồn
Có đôi khi em hay giận hờn
Để cho anh quên đi ngày dài
Với bao đêm suy tư miệt mài.

Mắt môi đây xin anh đừng chờ
Chiếc hôn kia mong anh từng giờ
Ngón tay kia xin chớ hững hờ
Dắt em đi về trong đợi chờ.

đ.k.:

Biết bao ngày đã qua,
Biết bao chiều xót xa.
Ngồi đếm những giọt nắng,
Rơi rụng trước mái hiên nhà.
Người sao chưa đến với ta,
Tình sao chưa thấy ghé qua.
Dù con tim vẫn thiết tha,
Mộng xưa cũng vơi theo tháng ngày.

Hãy cho em môi hôn nồng nàn
Lỡ mai sau duyên ta muộn màng
Sẽ không ai cho ta vội vàng
Mới yêu đây nay sao phũ phàng

Hãy yêu như chưa yêu lần nào
Hãy cho nhau môi hôn ngọt ngào
Hãy đưa em về nơi cuối trời
Giấc mơ yêu cùng anh trọn đời.


Tôi Muốn

Tôi muốn mình tìm đến thiên nhiên
Tôi muốn sống như loài hoa hiền
Tôi muốn làm một thứ cỏ cây
Vui trong gió và không ưu phiền

Tôi muốn mọi người biết thương nhau
Không oán ghét không gây hận sầu
Tôi muốn đời hết nghĩa thương đau
Tôi muốn thấy tình yêu ban đầu...

Em có thấy hoa kia mới nở
Trong giây phút nhưng đẹp tuyệt vời
Như hạnh phúc thoáng qua mất rồi
Giờ đâu còn tìm được nét vui...

Tôi muốn thành loài thú đi hoang
Tôi muốn sống như loài chim ngàn
Tôi muốn cười vào những khoe khoang
Tôi muốn khóc thương đời điêu tàn...


Yêu Người Và Yêu Đời


Bạn thân ơi cố gắng yêu thương người
Dù người không yêu ta, hãy cứ yêu thương hoài
Mặc người ai quen ai, hãy cho nhau một lời
Dù là nghe chua cay, dù là lời thoáng qua tai...

Bạn thân ơi cố gắng thương yêu đời
Dù đời không yêu ta, hãy cứ thương yêu hoài
Mặc đời ta không ai, hãy vững tin yêu đời
Dù đời chỉ yêu gian dối, dù đời cay đắng như vôi...

Ngày nào bầu trời còn mây bay
Lòng ta vẫn thấy thương người
Dù đời còn gặp nhiều chông gai
Trọn đời vẫn cứ đi đi hoài

Bạn thân ơi cố gắng yêu thương đời
Dù đời không yêu ta, hãy cứ yêu thương hoài
Mặc đời ta không ai, hãy vững tin yêu đời
Dù đời chỉ yêu gian dối, dù đời cay đắng như vôi...

Nguồn: Dactrung

Các Nhạc Phẩm Yêu Thích - Nhạc Sĩ Đoàn Chuẩn & Từ Linh

Gởi Người Em Gái Miền Nam

1.
Cành hoa tim tím bé xinh xinh báo xuân nồng
Rừng đào phong kín cánh mong manh hé hoa lòng
Hà Nội chờ đón tết, hoa chen người đi, liễu rũ... mà chi

Đêm tân xuân, hồ Gươm như say mê
Chuông reo ngân, Ngọc Sơn sao uy nghi
Ngàn phía đến lễ đền
Chạnh lòng tôi nhớ đến... người em

Tôi có người em gái, tuổi chớm dâng hương,
mắt nồng rộn ý yêu thương,
Đôi mắt em nói nhiều, tha thiết như dáng kiều
Ôi, tình yêu!

Nhưng... một sớm mùa thu, khép giữa trời, tím ngắt
Nàng đi... gót hài xanh
Người đi trong dạ sao đành
Đường xưa lối cũ ân tình... nghĩa xưa

Rồi từ ngày sống xa anh nơi kim tiền
Ngục trần gian hãm tấm thân xinh, đôi mắt hiền
Đời nghèo không lối thoát, em đành thôi, cúi đầu... mà đi.

Xuân đêm nay, đường đêm Ca-Ti-Na
Hoa mai rơi, rủ nhau nơi phương xa
Dần trắng xóa mặt đường
Một người em gái nhớ người thương

2.
Rồi ngày thống nhất đến rất nhanh khôn ai ngừng
Cầu chia giới tuyến đến mai đây san đất bằng
Nụ cười trong gió sớm, anh đến chờ em... giữa cầu Hiền Lương

Em tôi đi, màu son lên đôi môi
Khăn san bay, lả lơi bên hai vai ai
Trời thắm gió trăng hiền
Hà Nội thêm bóng dáng nàng tiên

Em! Tháp Rùa yêu dấu
Còn đó trơ trơ, lớp người đổi mới khác xưa,
Thu đã qua những chiều, song ý thơ rất nhiều,
Cả ... tình yêu !

Em... nhẹ bước mà đi, giữa khung trời bát ngát
Tình ta hết dở dang
Đường xưa lối ngập lá vàng
Đường nay thong thả bao nàng đón xuân

Lòng anh như giấy trắng, thanh tàn ép hoa tàn
Thời gian vẫn giữ nét yêu đương nơi hoa vàng
Dịu lòng đàn dẫn phím, ý thơ trào dâng, viết gửi về em!

Đêm hôm nao, ngồi nghe qua không gian
Em tôi mơ, miền xưa qua hương lan
Đường phố lóa ánh đèn
Một người trên đất Bắc chờ em!


Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay

Với bao tà áo xanh đây mùa thu
Hoa lá tàn, hàng cây đứng hững hờ
Lá vàng từng cánh rơi từng cánh
Rơi xuống âm thầm trên đất xưa

Gửi gió cho mây ngàn bay
Gửi bướm muôn màu về hoa
Gửi thêm ánh trăng màu xanh lá thư
Về đây với thu trần gian

Gửi gió cho mây ngàn bay
Gửi phím tơ đồng tìm duyên
Gửi thêm lá thư màu xanh ái ân
Về đôi mắt như hồ thu

Thấy hối tiếc nhiều
Thuyền đã sang bờ
Đường về không lối
Giòng đời trôi đã về chiều
Mà lòng mến còn nhiều
Đập gương xưa tìm bóng
Nhưng thôi tiếc mà chi
Chim rồi bay, anh rồi đi
Đường trần quên lối cũ
Người đời xa cách mãi
Tình trần khôn hàn gắn thương lòng

Gửi gió cho mây ngàn bay
Gửi bướm đa tình về hoa
Gửi thêm ánh trăng màu xanh lá thư
Về đây với thu trần gian.


Lá Thư

Nhớ tới mùa thu năm xưa gửi nhau
phong thư ngào ngạt hương
nét bút đa tình lả lơi
nhớ phút ngập ngừng lòng giấy viết rằng
chờ đến kiếp nào
tình đầu trong gió mùa
người yêu ơi
em nay về đâu?
phong thư còn đây
nhớ nhau tìm trong ánh sao
nhớ tới ngày nào cùng bước đến cầu
ngồi xõa tóc thề
hẹn lời ân ái
trôi đến bến nào hình dáng thuyền yêu

Thời gian
như xóa lời yêu thương
thời gian
phai dần màu bao lá thư
anh quay về đây đốt tờ thư
quên đi niềm ân ái ngàn xưa
ái ân theo tháng năm tàn
ái ân theo tháng năm vàng
tình người nghệ sĩ phai rồi

Nhớ tới mùa thu năm nào
mình anh lênh đênh rừng cùng sông
chiếc lá thu dần vàng theo
nhớ tới ngày nào cùng bước đến cầu
ngồi xõa tóc thề
còn đâu ân ái chăng người xưa?


Tà Áo Xanh

Gió bay từ muôn phía
tới đây ngập hồn anh,
rồi tình lên chơi vơi
Thuyền anh một lá ra khơi
về em phong kín mây trời
đêm đêm ngồi chờ sáng, mơ ai

Mộng nữa cũng là không
ta quen nhau mùa thu
ta thương nhau mùa đông
ta yêu nhau mùa xuân
để rồi tàn theo mùa xuân
người về lặng lẽ sao đành

Anh còn nhớ em nói rằng
Sao mùa xuân lá vẫn rơi?
Sao mùa xuân lá vẫn bay?
Em ơi, có hoa nào không tàn
có trời nào không mây
có tình nào không phai?

Em còn nhớ anh nói rằng
khi nào em đến với anh
xin đừng quên chiếc áo xanh
Em ơi, có đâu ngờ đến rằng
có màu nào không phai
như màu xanh ái ân

Rồi chiều nao xác pháo
bên thềm tản mác bay
em đi trong xác pháo
anh đi không ngước mắt
thôi đành em

Lúc anh ra đi lạnh giá tâm hồn
hoa mai rơi từng cánh trên đường
lạnh lùng mà đi tiếc nhớ thêm chi
hoa tàn nhạc bay theo không gian

Biết nhau để mà nhớ
nhớ nhau để sầu dâng
tình trần ôi mong manh
người mơ một sớm đến anh
rồi đi đi mãi cho anh sầu
đêm đêm ngồi chờ sáng mơ ai

Mộng nữa cũng là không
ta quen nhau mùa thu
ta thương nhau mùa đông
ta yêu nhau mùa xuân
để rồi tàn theo mùa xuân
người về lặng lẽ sao đành

Anh còn nhớ em nói rằng
sao mùa xuân đến không vui?
sao mùa xuân đến không tươi?
Em ơi, có trăng nào không tà
có diều nào không bay
có tình nào không say?

Em còn nhớ anh nói rằng
tâm hồn anh dễ chóng quên
tâm tình anh dễ chóng phai
Em ơi, có đâu ngờ đến rằng
có tình nào không phai
như tình anh với em

Rồi chiều nào băng giá
tâm hồn tìm đến nhau
Em mơ trong tiếng hát
Anh mơ trong nét bút đa tình sao
Trách sao hoa xưa còn có lúc tàn
Nhưng riêng anh dệt mấy cung đàn
Nhạc đời còn ghi những nét thương yêu
Hoa tàn tình tan theo không gian...


Thu Quyến Rũ

Anh mong chờ mùa Thu
Trời đất kia ngả mầu xanh lơ
Đàn bướm kia đùa vui trên muôn hoa
Bên những bông hồng đẹp xinh.

Anh mong chờ mùa Thu
Dìu thế nhân dần vào chốn Thiên Thai
Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay
Mùa Thu quyến rũ Anh rồi.

Mây bay về đây cuối trời
Mưa rơi làm rụng lá vàng
Duyên ta từ đây lỡ làng
Còn đâu những chiều
Dệt cung đàn yêu.

Thu nay vì đâu tiếc nhiều
Thu nay vì đâu nhớ nhiều
Đêm đêm nhìn cây trút lá
Lòng thấy rộn ràng
Ngỡ bóng ai về.

Anh mong chờ mùa Thu
Tà áo xanh nào về với giấc mơ
Mầu áo xanh là mầu Anh trót yêu
Người mơ không đến bao giờ.

Nguồn: Dactrung

Các Nhạc Phẩm Yêu Thích - Nhạc Sĩ Đăng Khánh

Cánh Hoa Xưa

Chiều tàn về trong hoang vắng đưa những xót xa
Lạnh lùng nhìn năm tháng qua dáng xưa giờ phai nhòa
Nghẹn ngào xin bao thương nhớ về với tình yêu cũ
Cánh hoa xưa với vòng tay cũ đã xa muôn trùng

Mấy phút đắm đuối ôi mộng tan rồi
Những xám hồi cho ngày xanh
Mong manh duyên lỡ tan rồi
Đêm hoa ta thắp cho người người hỡi

Gọi hồn ai trong sương gió
Cuộc tình oan nên bến mơ
Một mình ta trong gió mưa ầm thầm
Gió cuốn gió cuốn trong vòng tay này
Vẫn giá buốt trên bờ môi
Chia ly chưa dứt duyên đời
Duyên xưa theo gió bên người hoài mong

Lạnh lùng nhìn dòng sông vắng
Nghẹn ngào chờ dòng nước trôi
Cuộc tình để rồi thế thôi muôn đời
Chiều tàn một bên sông vắng bao nỗi nhớ mong
Một ngày một đời sẽ qua dáng ai rồi phai nhòa
Nghẹn ngào nhìn hoàng hôn xuống
Ừ thôi từ đây ...
Vẫn sông xưa vẫn dòng nước cũ
Ước mơ phai tàn.


Cung Đàn Xưa

Buồn đến khi trong lòng xa vắng rồi
chiều xuống mênh mông hồn vàng rơi
rượu đắng cho tình say ôi tuyệt vời
nhạc buồn ghi dấu xưa rồi thế thôi

còn đâu trên hương sắc lối xưa em đi
tình xưa nay đã chết bên bờ trăng thề
môi cưòi rồi đã hết như chiều tàn về
đã quên rồi chiều xưa trao lời ân ái

buồn đến trong sương chiều xa vắng người
buồn đến khi sương mờ vàng rơi
tình đã như dòng sông xa vời vợi
tình buồn con nước xưa hờ hững trôi


Đêm Trăng Khuya


Giọt nước mắt rơi thiết tha
C̣òn tiếng khóc ôi xót xa
Nghìn đau thương còn đó bên song nhạt nhòa Chợt thức giấc bên khúc ca
Còn tiếng hát nay vắng xa
Rồi mãi mãi phai nhòa tâm tư

Đêm trăng khuya bên gịòng sông vắng
Ta mình riêng bóng nhớ em bên song thướt tha
Bao thu qua muôn lần thay lá
Muôn vàn thương nhớ khắc ghi trong lòng ước mong
Tình còn xanh lá thắm
Đời vùi sâu nước mắt
Cho sầu đắng cho tình vắng cho vàng nét môi
Từ ngày xuân đã chết
Còn hồn xanh mắt biếc
Trên ghềnh đá em còn đó khúc ca dưới trăng

Giọt nước mắt nay vắng xa
Chiều đã khuất ta với ta
Ngưỡi bên song từ đó bước chân im lìm
Chờ mãi mãi trong giấc mơ
Vườn bát ngát như suối thơ
Đời cuối nắng lên mù tương tư


Dù Nghìn Năm Qua Đi

Tôi đưa em đến Capri
Biển màu xanh rất xuân thì
Tôi theo bước chân đi
Núi xanh và mái đỏ
Con đường nhỏ em đi

Tôi đưa em đến Capri
Tôi đưa em đến Venise
Nước xanh muôn màu, mắt xanh đa tình
Với em một mình, tình yêu đắm say

Ngày vui tới trong ta tuyệt vời đó em
Tình yêu đã cho em một đời
Ngày em mới bước chân vào đời
Thì tôi đã yêu em thật rồi
Yêu em hơn quá khứ
Theo em bên lối cũ
Màu thời gian khó phai

Tôi đưa em đến Venise
Màu thời gian vẫn xuân thì
Trên sông nước Venise
Có con thuyền vẫn đợi
Dù nghìn năm qua đi

Hôm xưa tôi đến Venise
Cô đơn đếm bước chân đi
Nhớ em vô cùng, cách xa muôn trùng
Bến sông lạnh lùng, người đâu có hay


Hạt Mưa Bay Cuối Đời

thơ: Du Tử Lê

Từ trong tôi thịt da tôi thời gian trôi
Giọt sương khuya yêu thương tuyệt vời
Máu tôi từ em đưa tới

Này em ơi, từ trong tôi, kìa tôi ơi
Nụ hôn xưa đau thương một đời
Máu em chung trong tim tôi

Cho một đời thiết tha
Cho cuộc tình xót xa
Cho hình hài thoáng qua
Cho quên đời người

Ði rồi về cũng qua
Nghiêng một chiều rất xa
Chưa chào đời đã qua
Cuối nắng mưa sa

Này em ơi, người yêu ơi
Từ trong tôi thịt da tôi
Hạt mưa bay cuối đời
Và mai sau nụ hôn xưa son chưa bạc màu
Nhớ nhau đêm không qua mau

Này em ơi
Nụ hôn xưa dau thương một đời
Máu em chung trong tim tôi


K. Khúc của Lê

thơ: Du Tử Lê

Tôi xa người như xa núi sông,
Em bên kia suối? Bên kia rừng?
Em bên kia nắng? Bên kia gió?
Tôi một giòng sương lên mênh mông

Tôi xa người như xa biển đông
Chiều dâng lênh láng chiều giăng hàng
Những cây ghi dấu ngày em đến
Đã chết từ đêm mưa không sang

Tôi xa người xa hơi thuốc cay
Ngày mai tình sẽ bỏ tim này
Chiều em không tới hàng cây đã
Nghiêng xuống tôi từng ngọn heo may

Tôi xa người như xa biển đông
Như xa núi sông
Em bên kia suối
Sương lên mênh mông
Tôi xa người xa tôi từ đây lặng yên dấu xưa
Còn chân đã cũ, còn lời oán than

Tôi xa người xa môi rất tham
Em như gió núi, như chim ngàn
Em xa xôi quá làm sao biết
Tôi âm thầm như cơn mê hoang

Tôi xa người xa không hờn oán
Vườn tôi trăng lạnh đến hoang tàn
Nhớ ai buồn ngất trên vai áo
Mưa ở đâu về như vết thương


Lệ Buồn Nhớ Mi

thơ: Du Tử Lê

Cành xương tháng chín ký ức âm u
Mưa mù tháng Giêng hồn cây phong úa
Đâu nắng hôm xưa mưa buồn cuối trời
Dấu chân nghìn dặm vàng sau lưng
Vàng đôi môi mùa em thu tím
Giữa quạnh hiu tôi cúi chào
Giữa quạnh hiu tôi cúi chào

Trăm năm đã thẹn biển sông vực sâu
Bầy chim thương tích buồn khâu áo người
Trăm năm vẫn đợi môi nhơ' tàn phai
Bàn chân nhớ đất lệ buồn nhớ mi

Rừng mưa tháng chín môi tóc em đâu
Nỗi buồn sớm mai mùi hương đã chết
Dấu tích năm xưa môi lạnh tiếng cười
Nhớ em hạt bụi đời hư vô
Còn tương tư hỏi sông núi cũ
Giữa mùa thu em nhớ gì
Giữa mùa thu em nhớ gì


Mắt Em Vương Giọt Sầu

Tình yêu, từ xa xưa như trái đắng
Ngày chưa đi tiếng hát bỏ câu thề
Ta ngồi lại bên cầu thương dĩ vãng
Nghe giữa hồn cây cỏ mọc hoang vu

Thời gian làm thu phai trên suối tóc
Buồn trên môi nước mắt chẳng thay mầu
Ta về lại thăm vườn xuân hoa cũ
Bên giáo đường nghe kể chuyện tương tư

Tình vẫn hoang mang tiếng buồn vọng mãi
Giòng nước trôi mau em sẽ về đâu
Màu thời gian hoang vắng
Đã chết một đời sau
Tôi bên bờ dĩ vãng
Mắt em vương giọt sầu

Đành thôi cành phong xưa nay đã chết
Rồi mai kia bóng sẽ bỏ xa người
Ta ngồi lại nghiêng đời bên tuyết trắng
Nghe gió về vin cửa gọi đơn côi


Ta Muốn Cùng Em Say

Người yêu, người ơi đừng khóc nữa
Vàng thu tàn lá úa
Tình yêu như rượu cay
Ấm bờ môi từ đây
Yêu mãi vòng tay này
Hãy vui trọn đêm nay

Người yêu, người ơi đừng khóc nữa
Tình yêu người đã hứa
Nghìn năm vẫn còn say
Hãy cạn ly chiều nay
Vui với tình yêu này
Ta muốn cùng em say

Một ngày không có em
Nhớ xôn xao bàng hoàng
Một đời xa vắng em
Réo âm vang muộn màng
Một ngày em không tới
Một ngày em không nói
Nụ cười rong rêu mãi
Nát tan

Ngày mai tàn phai màu hoa cũ
Thời gian cuồng thác lũ
Hoàng hôn rơi đầy tay
Sẽ vì em từ đây
Cho những ngày hao gầy
Ta muốn cùng em say


Yêu Dáng Em Xưa

Rồi một chiều em như bóng mây
Mắt môi cười đã cho đời ngất ngây
Rồi một ngày ai đưa em tới đây
Đã cho lòng em rã rời đắm say

Môi em thơ ngây
Yêu thương dâng đầy
Tóc em như mây
Ru hồn anh giấc mơ dài

Từ ngày ta có nhau
Cuộc tình gieo nỗi đau
Một chiều môi khẽ trao
Nghe cây lá xôn xao

Những chiều buồn phố xưa
Nhớ nụ cười dưới mưa
Mắt buồn không tiễn đưa
Nhiều yêu thương và nhớ

Rồi ngày mai có nhau
Tình hồng lên vết sâu
Ta đã yêu, ta vẫn mơ
Cho kiếp sau còn thấy nhau

Rồi từng ngày ta mong có nhau
Biết yêu là đã cho nhiều giấc mơ
Cuộc tình mình gieo vui muôn ý thơ
Giữ môi cười cho suốt đời ước mơ

Nguồn: Dactrung

Các Nhạc Phẩm Yêu Thích - Nhạc Sĩ Đức Huy

Cập nhật: sau đây là video của 20 bài nhạc đăng dưới đây:
  1. Bay Đi Cánh Chim Biển
  2. Cơn Mưa Phùn
  3. Để Quên Con Tim
  4. Đừng Xa Em Đêm Nay
  5. Đường Xa Ướt Mưa
  6. Em Đi
  7. Khóc Một Giòng Sông
  8. Màu Mắt Nhung
  9. Một Tình Yêu
  10. Mùa Đông Sắp Đến Trong Thành Phố
  11. Nếu Xa Nhau
  12. Người Tình Trăm Năm
  13. Như Đã Dấu Yêu
  14. Thoáng Mây Bay
  15. Tiếng Mưa Đêm
  16. Trái Tim Ngục Tù
  17. Và Con Tim Đã Vui Trở Lại
  18. Và Tôi Cũng Yêu Em
  19. Xin Một Ngày Mai Có Nhau
  20. Yêu Em Dài Lâu
Bay đi cánh chim biển

Bay đi cánh chim biển hiền lành
Chẳng còn giấc mơ nào để giữ đôi chân em
Chẳng còn tiếng nói nào để trách cứ em
Khi mặt trời đậu trên đôi cánh vỗ

Theo tiếng hát của người thủy thủ
Lượn trên sóng vỗ về ghềnh đá chim bay qua
Lang thang cánh gió chiều buồn trắng men san hô
Đất trời rộng sao em không bến đỗ

Giấc mơ của tôi và cánh chim hải âu
Bay ra khỏi tầm tay và tiếng sóng

Em đã muốn ra đi nhiều lần
Trời lên tiếng kêu gọi và gió reo tên em
Trùng dương vỗ sóng về để đón bước em
Quay mặt lại nhìn nhau một lần cuối

Bay đi cánh chim biển hiền lành
Chẳng còn giấc mơ nào để giữ đôi chân em
Chẳng còn tiếng nói nào để trách cứ em
Khi mặt trời đậu trên đôi cánh vỗ

Giấc mơ của tôi và cánh chim hải âu
Bay ra khỏi tầm tay và tiếng sóng.


Cơn mưa phùn

Cơn mưa phùn bay qua thành phố nhỏ
Hàng cây dật dờ rụng hoa tàn úa
Buồn chìm vào mắt đen người con gái hát một mình
Bài hát buồn như cuộc tình

Một sớm mai thức dậy
Tình yêu rời chăn gối bay theo những cơn mưa phùn
Làm cánh chim bé nhỏ
Chiều nay nhiều mây xám
Bay theo những cơn mưa phùn lạnh lùng
Cơn mưa phùn bay qua thành phố nhỏ
Đèn đêm lặng lờ gục trên đường phố
Một ngày buồn đã qua
Người con gái khóc một mình
Đời úa tàn theo cuộc tình

Buồn chìm vào mắt đen
Người con gái hát một mình
Bài hát buồn như cuộc tình

Cơn mưa phùn bay qua thành phố nhỏ...


Để Quên Con Tim

Gọi thầm tên em khi nắng chiều nhạt ngoài sân
Trở về Cali anh nghe nhớ nhung giăng sầu
Từ ngày xa em anh bỗng trở thành lặng câm
Ngày rời Paris anh hứa sẽ quay trở lại

Nghìn trùng xa xôi xa vút ngàn lời chờ mong
Bầu trời Cali hôm nay gió mưa giăng đầy
Kỷ niệm bên em anh đã gối đầu từng đêm
Ngày rời Paris anh đã để quên con tim.

Anh đi về anh nhớ bóng dáng người ở lại,
Paris em yêu ơi.
Anh nhớ em thật nhiều,
Anh nhớ em thật nhiều
người yêu ơi.

Buổi chiều sông Seine có gió lạnh về lập đông
Buổi chiều Cali cô đơn từng cơn rã rời
Từ ngày xa em thao thức trằn trọc từng đêm
Ngày rời Paris anh đã để quên con tim.


Đừng Xa Em Đêm Nay

Đừng xa em đêm nay khi bóng trăng qua hàng cây
Đừng xa em đêm nay đêm rất dài
Vòng tay em cô đơn đêm khuya vắng nghe buồn hơn
Còn tim em khát khao yêu thương.

Đừng xa em đêm nay hãy nói anh sẽ ở đây
Đừng để em một mình nơi chốn này
Hãy ôm em trong tay cho em biết anh cần em
Và hãy nói anh vẫn yêu em.

ĐK
Giọt nước mắt nào đổ trong bóng tối
Khi nằm lắng nghe tiếng đêm, lắng nghe tiếng đêm
Nghe nhịp đập con tim ru em giấc ngủ yên.
Đời em vắng lạnh và anh đã đến như ngọn nến trong bóng đêm,
Nến trong bóng đêm soi vào tim em
Những xao xuyến đã ngủ quên.

Đừng xa em đêm nay khu phố quen đã ngủ say
Đừng xa em đêm nay đêm rất dài
Hãy yêu em đêm nay cho quên hết đi ngày mai
Đừng xa em, đừng xa em đêm nay.

Hãy ôm em trong tay cho em biết anh cần em
Và hãy nói anh vẫn yêu em
Hãy yêu em đêm nay cho quên hết đi ngày mai
Đừng xa em, đừng xa em đêm nay.


Đường Xa Ướt Mưa

Đêm nay thời gian đứng yên lắng đọng
Cho đôi tình nhân đắm trong giấc mộng
Mưa rơi làm thêm khó câu giã từ
Vì đường xa ướt mưa

Da em lụa là, tóc em xoã mềm
Lung linh trời sao sáng trong mắt em
Môi em làm thêm khó câu giã từ
Vì đường xa ướt mưa
Vì đường xa ướt mưa

Em muốn anh đưa em về
Sao em không ở lại đây đêm nay
Vì đường xa ướt mưa
Đừng bắt anh đưa em về

Anh xin em đừng về đường quá xa xôi
Xin mưa triền miên mãi không lắng đọng
Cho đôi tình nhân đuối trong giấc mộng
Trong cơn ngủ quên trốn câu giã từ
Vì đường xa ướt mưa.


Em đi

Em đi rồi cây có buồn say
Em đi rồi hoa lá sầu bay
Em đi rồi tay gầy nào vẫy
Em đi rồi khóe mắt nào cay

Mai anh đi rồi mây vẫn còn bay
Mai anh đi rồi mưa vẫn còn rơi
Thôi xa rồi sao người còn đứng đợi
Thôi xa rồi xin người hãy buông lơi

Yêu em, môi nồng hôn ấm còn vương
Yêu em, vai gầy tóc mây còn thương
Mai xa rồi lòng nghe tan nát rã rời
Mai xa rồi nước mắt nào đầy vơi...


Khóc Một Giòng Sông

Tôi hay nhớ về quê nhà vào buổi chiều.
Nhất là những buổi chiều mưa rơi.
Cũng may Cali trời mưa ít không như Sài Gòn
Nếu không tôi đã khóc một giòng sông.

Không chi xót xa cho bằng thân phận người
Xa nhà sống một mình đơn côi.
Cũng may thời gian qua vun vút không như Sài Gòn
Nếu không tôi đã khóc một giòng sông.

Khóc một giòng sông, tôi đã khóc một giòng sông.
Một giòng sông dài, nhớ cha, nhớ mẹ.
Nhớ anh, nhớ chị.
Khóc một giòng sông, tôi đã khóc một giòng sông.
Một giòng sông dài, những chiều mưa tôi khóc.
Khóc một giòng sông.


Màu Mắt Nhung

Con đường trơn ướt tiễn em ra đi chiều nay
Mùa thu mưa bay vùi trong mắt em đợi chờ
Chờ em nơi hẹn cũ, chờ em trên lối xưa
Một lần yêu thương cho nhớ nhung làm cơn mưa.

Em về nơi ấy thiếu em vắng đi ngày vui
Này em yêu ơi dù cho cách xa nghìn trùng
Mong rằng em đừng quên, nơi đây có một người
Còn yêu em màu mắt nhung tuyệt vời.

Màu mắt nhung anh đã yêu,
và anh sẽ mãi yêu trọn đời.
Màu mắt nhung, ôi màu mắt nhung...
anh trót yêu.

Em về chốn ấy có hay nơi đây có một người
Vòng tay đơn côi về ôm gối chăn đợi chờ
Chờ em nơi hẹn cũ, chờ em trên lối xưa
Người tôi yêu màu mắt nhung tuyệt vời.


Một Tình Yêu

Một người mãi đi tìm nơi chân mây cuối trời
Trái con tim khờ dại
Chờ ngày tình yêu đến trong cuộc đời
Lần này người ấy muốn yêu
Yêu dài lâu mãi mãi
Lần này người ấy muốn yêu
Yêu một người mà thôi

Đ.K.:

Một tình yêu, trọn con tim
Một tình yêu, một tình yêu
Hoài dâng hiến, một tình yêu
Nhìn ngày mai với niềm tin mới
Một ngày mai huy hoàng trong nắng tươi
Và người ấy đã tìm thấy được tình yêu

Đoạn đường đã qua, phù du như trong giấc mộng
Những xa xưa tuyệt vời
Chỉ dành cho ai sống trong hiện tại
Niềm vui đã có trong tay
Còn tìm đâu mãi mãi
Từ đây người ấy sẽ yêu
Yêu một người mà thôi

{ Đ.K. }

Dù rằng đoạn đời nhiều khi chán chường
Tình đến nỗi buồn theo dấu anh
Miệt mài niềm tim dù cho gió sương
Đừng để hy vọng tan biến nhanh

{ Đ.K. }


Mùa Đông Sắp Đến Trong Thành Phố

Mùa đông sắp đến trong thành phố
Buổi chiều
trời lạnh ...
Heo may từng cơn gió
bước chân về căn gác nhỏ
Nhìn xuống
công viên...

Ngồi xem lá úa trên đường vắng
Buổi chiều
ngủ vùi
Cô đơn còn theo dấu
những đêm dài nghe tiếng sầu
Thì thầm với nhaụ
Cho anh yêu em thêm một lần nữa,
rồi mai giã từ
Mất em đi rồi,
đời vắng đi tiếng cười
Mình anh
ở lại
trong tiếc nuối...

Mùa đông sắp đến trong thành phố
Buổi chiều
trời lạnh
Heo may từng cơn gió
bước chân về căn gác nhỏ
Khi mùa đông
đến trong thành phố.


Nếu Xa Nhau

Nếu xa nhau, anh xin làm mây thu
Khóc em... dài những tháng mưa ngâu
Mưa thu buồn... buồn đời anh bấy lâu
Gió thu sầu... hát bài ca nhớ nhau

Nếu xa nhau, anh xin làm giòng sông
Nhớ em ngày buồn nước mênh mông
Khúc sông buồn... buồn trời bao lá giong
Bến xưa trời, tình về trong nhớ nhung

Cùng tháng năm mây thu trôi lững thững cuối trời
Biết bao giờ thôi phiêu lãng giữa tháng mưa ngâu,
Em có nghe chăng bài tình ca?
Hôm nào... anh đã hát cho em

Trời đã sang đông, thôi anh làm im vắng
những đêm dài mơ ước gió trăng
Biết bao giờ tình yêu thôi lỡ làng
Biết bao giờ đời anh thôi dở dang
biết bao giờ tình yêu thôi lỡ làng
biết bao giờ đời anh thôi dở dang


Người Tình Trăm Năm

Đến một ngày một ngày nào đó
Em xa anh một ngày nào đó.
Anh nhớ có một lần một lần mình nói
Ta yêu nhau có vầng trăng làm chứng

Bầu trời nhiêu sao sáng đêm nay
Nhiều như những gì mình muốn có
Một lần đã trọn vẹn ái ân
Với anh em mãi là người tình trăm năm

Và nếu như có một ngày một ngày nào đó
Em sang ngang một ngày nào đó
Anh sẽ chúc em được được nhiều hạnh phúc
Cho em luôn luôn được gì em muốn

Bầu trời nhiều sao sáng đêm nay
Nhiều như những gì mình đã có
Một lần đã trọn vẹn hiến dâng
Với Anh em mãi là người tình trăm năm

Nhưng vòng yêu dấu đã xa rồi như con tàu ra khơi
Đến một ngày nào đó em sẽ biết rằng
Anh yêu em nhiều bao nhiêu

Bầu trời nhiều sao sáng đêm nay
Nhiều như những gì mình đã mất
Một lần đã trọn vẹn hiến dâng
Với anh em mãi là người tình trăm năm

Và nếu như có một ngày một ngày nào đó
Em quên anh một ngày nào đó
Những ân tình nhạt nhòa phai dấu
Trong con tim chẳng còn thương đau

Bầu trời nhiều sao sáng đêm nay
Nhiều như những kỷ niệm qua tay
Một lần đã trọn vẹn ái ân
Với, anh em mãi là người tình trăm năm.

Như Đã Dấu Yêu

Trong đôi mắt anh em là tất cả
Là nguồn vui, là hạnh phúc em dấu yêu
Nhưng anh ước gì
Mình gặp nhau lúc em chưa ràng buộc
Và anh chưa thuộc về ai

Anh sẽ cố quên khung trời hoa mộng
Ngày hè bên em tình mình đến rất nhanh
Anh sẽ cố quên
Lần đầu mình đến bên nhau
Rộn ràng như đã dấu yêu từ thuở nào

Em đến với anh với tất cả tâm hồn
Anh đến với em với tất cả trái tim
Ta đến với nhau muộn màng cho đớn đau
Một lần cho mãi nhớ thương dài lâu

Trong đôi mắt anh em là tất cả
Là niềm vui, là mộng ước trong thoáng giây
Anh sẽ cố quên rằng mình đã đến trong nhau
Nồng nàn như đã dấu yêu từ thuở nào.


Thoáng Mây Bay

Đời lênh đênh trôi giòng nước một thoáng mây bay.
Tình yêu ơi xin dừng bước chân heo may.
Ngày hôm qua, em ra đi theo gió tha phương.
Để lại những thương cùng nhớ trên con đường.

Tình vòng tay trong cuộc sống từ bấy lâu nay.
Tìm quên lãng trong rượu đắng trong cơn say.
Người yêu ơi cho anh thấy em cười.


Tình quay bước xin tình yêu ghé vào đời.
Xanh xao trong màu mắt thơ dại in vết trên đường muôn lối.
Thoáng mây bay cuối trời cuộc đời vẫn trôi qua mau.

Ngày thơ ấu đâu còn nữa một thoáng mây bay.
Tình yêu ơi xin dừng bước chân heo mây.
Một mình tôi đêm nay bóng tối không tên.
Chờ em đến cho ngày mai hết ưu phiền.


Tiếng Mưa Đêm

Còn rơi mãi trên phiếm đàn
Còn rơi mãi những tiếng buồn thở than
Đã lâu rồi, nụ cười vắng(héo) trên môi
Mưa rơi mưa rơi
Còn rơi mãi nhớ thương ai
Ướt bờ mi em dài
Mưa rơi mưa rơi
Còn làm mưa mãi trong đời
Người đã xa vắng rồi
Con tim cô đơn
Còn ôm ấp những câu thề
Ướt chiều mi anh(em) về
Chôn đi bao nhiêu
Kỷ niệm xưa mãi tôn thờ
Cuộc tình còn ước mơ

DK:
Từng giọt mưa từng giọt buồn
Ngoài sân vắng buổi chiều tối dần
Từng giọt mưa như hờn giận
Nào người có biết chăng
Từng giọt mưa, từng giọt buồn
Như dĩ vãng của cuộc tình mình
Còn rơi mãi không bờ bến
Trong tiếng mưa đêm


Trái Tim Ngục Tù

Anh đã gọi em, lời buồn chân mây
Anh đã chờ em, đến khi lá bay
Anh đã nhiều lần, bắt gặp mình trong gương
Chẳng hiểu vì sao, đời mình mãi lao đao

Xuân đến rồi đi, ngày tàn nắng ấm
Em đến rồi đi như con sóng ngầm
Anh đã một lần, một lần được biết yêu em
Để bây giờ, chỉ biết yêu em một mình

Trái tim ngục tù, trái tim ngục tù
Anh yêu em, anh yêu em cho đến ngàn thu
Trái tim ngục tù, trái tim ngục tù...
Anh yêu em, anh yêu em cho đến ngàn thu...

Đến bao giờ, anh tự hỏi đến bao giờ
Đến bao giờ, anh sẽ quên được em
Anh đã tìm em, từ trong kiếp trước
Anh đã gặp em, về cho xót thương
Cho dẫu ngàn lần, trăm ngàn lần phải khổ đau
Anh xin bằng lòng, cho anh được biết để yêu

Trái tim ngục tù, trái tim ngục tù
Anh yêu em... anh yêu em cho đến ngàn thu...
Trái tim ngục tù, trái tim ngục tù...
Anh yêu em... yêu em cho đến ngàn thu....


Và Con Tim Đã Vui Trở Lại

Tìm một con đường tìm một lối đi
ngày qua ngày đời nhiều vấn nghi
lạc loài niềm tin sống không ngày mai
sống quen không ai cần ai
cứ vui cho trọn hôm nay

Rồi cuộc vui tàn, mọi người bước đi
một mình tôi về, nhiều lần ướt mi
chờ tình yêu đến trong ánh nắng mai
xóa tan màn đêm u tối
cho tôi biến đổi tâm hồn
thành một người mới

Và con tim đã vui trở lại
tình yêu đến cho tôi ngày mai
tình yêu chiếu ánh sáng vào đời
tôi hy vọng được ơn cứu rỗi
và con tim đã vui trở lại
và niềm tin đã dâng về người
trọn tâm hồn
nguyện yêu mãi riêng người mà thôi...

Dẫu như tôi phải đi qua vực sâu tối
tôi vẫn không sợ hãi gì
vì người gần bên tôi mãi

Và bây giờ, ngày buồn đã qua
mọi lỗi lầm, cũng được thứ tha
tình yêu đã đến trong ánh nắng mai
xóa tan màn đêm u tối
cho tôi biến đổi tâm hồn
thành một người mới

Và con tim đã vui trở lại...


Và Tôi Cũng Yêu Em

Tôi yêu xem một cuốn truyện hay
Tiếng chim hót đầu ngày
Và yêu biển vắng
Tôi yêu ly càfé buổi sáng
Con đường ngập lá vàng...

Tôi yêu hương vị Tết ngày xưa
Mái tranh với hàng dừa
Và yêu trẻ thơ
Buổi cơm canh cà và điếu thuốc
Giấc ngủ không mộng mị
Và tôi cũng yêu em (3 lần)
Yêu em rộn ràng, yêu em nồng nàn...

Tôi yêu đi bộ dưới hàng cây
Đấu vui với bạn bè
Và ly rượu ngon
Tôi yêu trong nhà nhiều cây lá
Tôi yêu những người già

Tôi yêu những gì đến tự nhiên
Những câu nói thành thật
Và yêu ngày nắng
Tôi yêu mặc Jean và áo Trắng
Yêu trăng sáng ngày Rằm
Và tôi cũng yêu em (3 lần)
Yêu em rộn ràng, yêu em nồng nàn
Yêu em chứa chan....


Xin Một Ngày Mai Có Nhau

Còn lại đây một buổi chiều ướt cơn mưa
Còn lại đây sương mù đường vắng tiễn đưa
Những kỷ niệm, chợt như thoáng mây
Những ước mộng, chắp cánh xa bay.

Còn lại đây hàng cây lá úa sầu đông
Còn lại đây cung đàn buông tiếng tơ lòng
Nhớ nụ cười, hồn như ngất ngây
Xa vời vợi, lời hò hẹn có hay.

Ð.K.:
Xin cho anh một lần được mơ thấy em,
Một lần được gọi tên em,
Một lần được nhung nhớ em.
Xin một ngày mùa xuân nắng hồng,
Ta cùng về chung lối mộng,
Xin một ngày mai có nhau.

Còn lại đây một buổi chiều ướt cơn mưa
Còn lại đây sương mù đường vắng tiễn đưa
Nhớ nụ cười, hồn như ngất ngây
Xa vời vợi, lời hò hẹn có hay ?!


Yêu Em Dài Lâu


Em như cơn gió thu bay bay nhè nhẹ
Đưa anh đi tìm vần thơ
Qua công viên lá rơi trên con đường về
Bỗng nhiên nghe lòng đan ước mơ
Mơ ôm em trong tay đêm mưa thì thào
Cho bão tố về làm chiêm bao
Mơ yêu em thiết tha như yêu lần đầu
Anh muốn yêu em dài lâu
Anh muốn yêu em dài lâu
Anh muốn yêu em đậm sâu
Anh đã thương em từ lâu
Anh muốn yêu em dài lâu
Yêu em cho đến khi con tim ngừng đập
Cho thiên thu là một giây
Yêu em cho đến khi ong thôi làm mật
Đến khi loài chim quên lối bay
Khi ôm em trong tay anh nghe ngọt ngào
Nếu đời là một giấc chiêm bao
Xin yêu em thiết tha như yêu lần đầu
Anh muốn yêu em dài lâu
Anh muốn yêu em dài lâu
Anh muốn yêu em đậm sâu
Anh đã thương em từ lâu
Anh muốn yêu em dài lâu

Nguồn: Dactrung
Girls Generation - Korean